Minh nhi đi rồi, đến tận tận tháng saumới trở về, buổi sáng Đan Khê thức dậy đi tới phòng bếp, quả nhiên thấyTrinh nương đã sớm làm việc trong bếp.
Ở Thẩm gia mấy ngày nàng đã quen thuộcthời gian nghỉ ngơi của Thẩm gia, sáng phải trước khi thư viện vào họcmà làm xong điểm tâm, Thẩm Nghị cùng Cẩm nhi ăn xong còn phải đi thưviện, giữa trưa hai phụ tử không trở lại, cho nên bữa trưa bình thườngcó chút giản đơn, tùy ý làm hai món ăn, nấu chút mì là xong. Ăn xong cơm trưa, Trinh nương cùng Trân muội sẽ ngủ trưa một chút, buổi chiều sẽlàm chút việc nhà. Khi chạng vạng sẽ làm thêm chút đồ ăn cho bữa cơmchiều.
Sợ Đan Khê ăn không quen, thức ăn mấyngày nay của nàng đều do Từ nương chuẩn bị, khi Minh nhi ở nhà, Trinhnương cố ý để đôi tiểu phu thê thân cận thêm, cho nên không để Đan Khêxuống bếp bao giờ. Hiện giờ Minh nhi đi rồi, Đan Khê cũng ngại nhìnTrinh nương một mình bận việc.
“Bà bà, con giúp ngài làm.” Đan Khê đứng ở cửa bếp, cười nói.
Trinh nương nhìn nàng một thân xiêm ychỉnh tề mới tinh, cười cự tuyệt, “Không cần đâu, con đi nghỉ ngơi đi,phòng bếp nhiều khói lắm, cẩn thận lại khiến con ngạt, mau đi ra đi.”
“KHông sao đâu, con giúp ngài làm.” ĐanKhê ngượng ngùng, nào có đạo lý bà bà nấu cơm, tức phụ đứng nhìn đâu.Nàng tiến lên muốn nhận lấy bát đồ ăn sáng trong tay Trinh nương, ai ngờ tay áo quá dài, không cẩn thận dính vào nước trong thức ăn, “ai nha”một tiếng, tay nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243907/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.