Người tới nhà Thẩm Nghị làm mai với Minhnhi ngày càng nhiều, có người nhà quan to quý nhân, cũng có nhà các tiên sinh xung quanh hoặc thân thích của các phu nhân, Trinh nương sau đóđơn giản đóng cửa không tiếp khách, Minh nhi năm nay cũng mới mười támtuổi, nàng hiện tại đang phiền não chuyện hôn sự của Diệu nhi, cũng chưa cần lo đến hôn sự của Minh nhi.
Từ từ, người đến dần ít đi, cuộc sống nhà Thẩm Nghị cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường.
Qua năm mới Minh nhi không thể về, nămtrước đã sớm viết thư nói muốn cùng các tướng sĩ mừng năm mới, Trinhnương đọc thư xong liền giục Thẩm Nghị hòi đáp. Thẩm Nghị đành bảo Cẩmnhi nghiền mức, mình trải giấy, nói với Trinh nương, “Nàng nói, taviết.”
Trinh nương nghĩ nghĩ, nhìn áo bông mớimay trong tay nói, “Vậy cứ viết ở bên đó ăn có ngon không? Thời tiết rất lạnh đúng không? Mặc đủ quần áo ấm không? Chăn dày hay không? Chân taykhông bị nứt da chứ? Nghe nói biên quan lạnh khủng khiếp, nương may chocon hay bộ áo bông mới, bông dùng cũng mới dệt, may rất dày, mặc trênngười vừa mềm vừa ấm áp, rất thoải mái.”
Cẩm nhi bên cạnh xen mồm, “Cha, thêm mộtcâu, nương bất công đệ, đệ vẫn con đang mặc áo bông cũ sửa lại của đạica đó, muội muội cũng chỉ có một bộ áo mới. Viết ngay sau câu này củanương đó.”
Trân muôi vừa ăn khoai nướng, vừa gật đầu, “Đúng vậy, cha thêm một câu nè, nương quá bất công luôn.”
Thẩm Nghị cười ha ha, dựa theo yêu cầucủa hai đứa viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243903/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.