“Ba1” Hoàng đế gạt phăng hết những tấuchương đang chất thành núi, tức đến hai má cũng đỏ lên, lão thái giámbên cạnh vội vàng quỳ xuống.
Hoàng đế còn chưa hết giận, bước lên mộtbước đá vào ngực lão thái giám, lão thái giám kia bị đá ngã lăn xuốngđất, cho dù rất đau, Cao Chuẩn vẫn tiến lên, hô to, “Hoàng thượng bớtgiận! Hoàng thượng bớt giận!”
Vĩnh Bình đế cầm một tấu chương trên bànnén vào mặt Cao Chuẩn, “Ngươi nhìn kỹ cho trẫm! Bách quan liên tấu buộctội ngươi! Cẩu nô tài nhà ngươi! Thật sự càng ngày càng to gan!”
Cao Chuẩn run rẩy nhìn tấu chương, trênđó liệt kê tội của hắn: bán quan tham ô, vu hãm quan viện, lạm dụng hình phạt riêng cùng vô số những tội danh khác, cuối tấu chương còn là yêucầu của bách quan liên tấu yêu cầu xử tử hắn!
Cao Chuẩn cực hận, trong lòng lại kỳ quái tấu chương này sao có thể đến được tay hoàng đế, mỗi lần có tấu chươngdo bá quan liên tấu đều có người lén báo tin cho hắn, lần này lại khôngchút tiếng động nào xuất hiện một tấu chương do bá quan liên tấu, HoàngThượng sao lại thu được nó?
Lại nhìn kỹ tấu chương, không có phê ấncủa lục bộ, ngoài tấu chương là loại bìa mà chỉ giành riêng cho hoàngthân quốc thích, An vương gia! Nhất định là lão thất phu này!
Cao Chuẩn quỳ trên đất, dập đầu liên tục, “Hoàng Thượng! Nô tài bị oan a! Nô tài thực sự bị oan! Hoàng Thượng minh giám!”
Hoàng đế tực giận vỗ bàn, “Cao Chuẩn!Ngươi thực sự cho rằng trẫm hồ đồ sao! Ngươi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243886/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.