Tam Nha sau khi vào nhà lập tức quỳ xuống trước mặt Trinh nương, nước mắt lưng tròng bắt đầu dập đầu, “Phu nhân,đều do nô tỳ sai, nô tỳ không chăm sóc tốt cho thiếu gia, người phạt nôtỳ đi! Người đánh nô tỳ cho hả giận!”
Ở nhà thì luôn như vậy, nếu không chămsóc tốt cho đệ đệ, phụ thân sẽ đánh nàng. Tam Nha lúc này rất sợ, nhưngsợ đến mấy thì cũng phải chịu đựng, đầu thiếu gia sưng to như vậy, phunhân nhất định sẽ không tha cho nàng!
Trinh nương ôm con ngồi trên kháng, Minhnhi rốt cuộc cũng chỉ là một nãi oa (đứa nhỏ),khóc xong rồi sẽ khôngsao nữa, chỉ cần không chạm vào trán của nó, nó sẽ giống như không cóviệc gì, lúc này vừa lên kháng lại bắt đầu lon ton chạy đi cầm lấy đồchơi chơi tiếp.
Trinh nương thở dài, “Cũng không thểtrách ngươi, nó hiện tay không có bao nhiêu sức lực, sẽ còn thường xuyên bị va chạm này nọ, sau này ngươi chú ý một chút, được rồi, đi rửa mặt,nấu cơm đi, một lát nữa thì lão gia sẽ về.”
Tam Nha lau nước mắt, quỳ xuống dập đầu lạy ba lần rồi mới xoay người ra ngoài nấu cơm.
Trinh nương nhìn cái bánh bao trên đầucon, mắt ngân ngấn, nàng vô cùng đau lòng, lại không dám động vào, chỉcó thể tiến lại gần xoa xoa hai gò má nhi trư, “Con nha, tiểu quai quaibướng bỉnh này, sao lại không chú ý như vậy chứ? Lần này để bản thân bịđau như vậy, xem con sau này còn dám bướng bĩnh nữa không…”
Minh nhi ngẩng đầu đưa cho Trinh nươngmột món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243879/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.