Đám Tranh nhi chính thức bắt đầu đi học,Thẩm Nghị cũng bắt đầu dạy học tại thư viện Tùng Nhân, khóa đức nghệ của Dương Xuân viện mỗi tuần chỉ có hai buổi, thời gian khác Thẩm Nghị đềudành để giúp đỡ Phùng tiên sinh xử lý những chuyện vặt vãnh trong DươngXuân viện, hoặc đi giảng dạy vài khoa khác.
Buổi chiều khi Thẩm Nghị về nhà, Trinhnương tiến lên tiếp đón, tròng phòng được đốt than sưởi ấp, Thẩm Nghịbước vào phòng liền thoải mái thở nhẹ, “Vẫn là trong nhà ấm áp, bênngoài thật sự lạnh chết người.”
Chờ Thẩm Nghị ngồi lên kháng, Trinh nương bưng trà nóng đến, Thẩm Nghị nhận lấy, nhìn trái ngó phải, “Con đâu rồi?”
Trinh nương chỉ chỉ chiếc giềng bên cạnh, cười nói, “Lúc trưa chơi một chút, mệt mỏi thì ngủ rồi, để mặc nó ngủđi, chúng ta ăn cơm xong, chờ lát nữa nó thức dậy lại hoạch họe ngườikhác nữa.”
Thẩm Nghị gật gật đầu, đứng trước lồngsưởi sưởi ấm tay, ốm hai tay ấm áp nhẹ nhàng tiến đến bên giường, khẽkéo chiếc chăn đông nặng nề ra, nhìn khuôn mặt nhỏ bé khò khè ngủ saytrên giường hồi lâu, mới lui ra.
“Ngủ giống như heo con ấy, còn ngáy nữa chứ.” Thẩm Nghị cười nói, bộ dạng lúc ngủ của Minh nhi thực sự rất đáng yêu.
Trinh nương khẽ cười, bên ngoài phòng truyền đến tiếng nói nhẹ nhàng của Tam Nha, “Lão gia, phu nhân, đã ăn cơm chưa ạ?”
Trinh nương đi đến cạnh cửa, vén mành lên thấp giọng nói, “Ngươi bưng cơm lên đi.”
“Dạ.” Tam Nha đáp lời, bưng thức ăn vào nhà.
Từ khi đến thư viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243877/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.