Chờ tại Bích Thanh viên một lúc lâu, mớithấy đám đệ trư cuối cùng đi ra. Vương Trùng cùng Tranh nhi thấy HànNhuận Trác thì liền tiến lên nghênh đón.
“Thế nào? Ngươi viết xong không?” Vương Trùng hỏi.
Bọn họ đã biết, đề thi của mọi người đều như nhau.
Trên mặt Hàn Nhuận Trác là một mảnh đạm nhạt, nhẹ nhàng gật đầu, “Viết xong.”
“Ngươi viết xong!” Mọi người đều kinh ngạc, thời gian một nén nhang, ba nghìn chữ, thế nhưng có thế viết xong?
“Khụ khụ!” Hạ Đình đứng trên đình viện,nhìn thái độ từ trên cao nhìn xuống nhìn mọi người, chờ tất cả im lặngmới cao giọng nói, “Các vị tiên sinh cần bình luận văn, các ngươi có thể nghỉ ngơi ở nơi này, không được rời đi. Chờ các vị tiên sinh xem vănxong sẽ tới công bố thành tích.”
Hạ Đình vừa đi khỏi, mọi người tách tốpnăm tốp ba ngôi trên chiếu, dù sao còn phải chờ thêm chút nữa, có thểtâm sự để giảm bớt áp lực trong lòng.
“Hàn học trưởng, ngươi viết văn ra sao?”Tranh nhi cũng rất ngạc nhiên, Tạ Thanh Trung bên cạnh cũng trợn trònmắt, sùng bái nhìn Hàn Nhuận Trác. (hãy liên tưởng tới cún con ~~~~~~~)
Hàn Nhuận Trác thản nhiên nói, “Viết một bài vè.”
Vè? Ặc… Chưa từng nghe nói sẽ có người tại phòng thi viết vè đâu.
Hàn Nhuận Trác cười nhe, “Các đệ khôngthấy kỳ quái sao? Cuộc thi chỉ cho thời gian có một nén nhang, còn muốnlàm ra một bài văn ba ngàn tự. Điều này là một chuyện cực kỳ khó khăn,hơn nữa, đề thi vừa rồi chính là “Luận thị phi”, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243875/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.