Rất nhanh đã gần tới ngày Thẩm Nghị đượcnghỉ, Trinh nương liền cùng Thẩm Nghị thương lượng, “Lúc mới đến, ngườitrong thôn giúp chúng ta không ít việc, chi bằng chờ chàng nghỉ mộc hưuthì mời mọi người bữa cơm đi.” (nghỉ mộc hưu: aka nghỉ nhận lương nhưbây giờ, tức là nghỉ thứ 7, chủ nhật… ta đoán… vậy…)
Thẩm Nghị trầm ngâm suy nghĩ, “Mời thìtất nhiên phải mời. Chỉ là, người trong thôn nhiều như vậy, một mìnhnàng nhất định không làm nổi. Thế này đi, chúng ta nhờ một số thôn phụtrong thôn đến giúp đỡ, sau đó đưa chút tiền tạ ơn là được.”
Trinh nương gật gật đầu, “Được.”
Nếu đã quyết đinh mời khách, Trinh nươngliền đi tới nhà thôn trưởng trước, tìm con dâu thôn trưởng là Hứa tẩutử. Hứa tẩu tử vừa nghe ý tứ của Trinh nương liền nhanh chóng đáp ứng,còn nói, đến lúc đó, nàng sẽ tìm người hỗ trợ giúp cho.
Thẩm Nghị sau khi dạy học đã đi mời mộtsố nhà. Bình thường trong thôn ngoại trừ việc hiếu hỉ thì rất hiếm khicó nhà nào mời cơm toàn bộ người trong thôn, cho nên đều lập tức đáp ứng một cách vui vẻ.
Sáng sớm, Hứa tẩu tử đã mang theo bốn năm thôn phụ khác qua nhà, chào hỏi Thẩm Nghị và Trinh nương xong liềnnhanh nhẹn phân công công việc. Bởi vì thịt thì Trinh nương đã làm trước rồi, cho nên Hứa tẩu tử liền trực tiếp phân phó cho mấy thôn phụ, người nào nhặt rau thì nhặt nhau, nên rửa đồ thì rửa đồ, nên thái cắt thìthái cắt.
Mấy thôn phụ này đều là người có kinhnghiệm, xoay xoay hai ba cái liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243842/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.