Ngày hôm sau khi rời giường, thẩm Nghịđau lòng nhìn hai mắt thâm quầng của Trinh nương, có chút áy náy nói,“Nếu không phải vì ta muốn tới chỗ này, nàng đã không phải ở đây chịukhổ, nhìn hai mắt đều thâm quầng lên rồi này.”
Trinh nương có chút chột dạ, “Tướng côngnói cái gì vậy. Huynh muốn đi đâu Trinh nương tất nhiên là theo đó. Lạinói… Lại nói chỉ là ta ngủ không ngon mà thôi….” Cả đầu đều là chuyệnviên phòng, cả đêm đều suy nghĩ xem làm thế nào để mở miệng nói với Thẩm Nghị, có thể ngủ ngon mới là lạ.
Thẩm Nghị đương nhiên không biết Trinhnương suy nghĩ cái gì, nghĩ là chắc là do bữa tiệc tối quá nên không ngủ được cũng là bình thường, gật gật đầu, đồng ý với câu giải thích củaTrinh nương.
Trinh nương rửa mặt chải đầu xong xuôithì tới nhà bếp, múc nước, đem nhà bếp tẩy sạch cho tốt, chỗ nên lauliền lau chỗ cần tẩy liền tẩy. Lại đem chút muối mắm dấm chua linh tinhngày hôm qua mang tới xếp gọn lại đặt ở chỗ thuận tay cầm.
Thu dọn phòng bếp xong xuôi liền ra sau trường lấy củi thôn trưởng chuẩn bị cho đến chỗ bếp, chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm.
Khi Thẩm Nghị bước vào đã thấy Trinhnương ngồi trên chiếc ghế nhỏ, một bên đảo cơm canh trên bếp một bênthêm củi. Hắn liền xắn tay áo, “Để ta thêm củi cho, nàng đi nấu cơm đi.” Nói xong kéo lấy chiếc ghế Trinh nương vừa ngồi, cầm lấy mấy khúc củitrong tay nàng, lấy cái bễ rồi vù vù thổi thổi. (cãi bễ: 1 dụng cụ hơihơi giống cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243840/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.