Cuộc sống sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà dừng lại, hoàn thành tang sự cho hai lão Hà gia, cũng nên thương lượngchuyện sinh hoạt sau này.
Tục ngữ nói, nữ thảo có hiếu. Trên đầuTrinh nương đeo tang trắng, cằm gầy nhỏ, lại thêm một thân áo trắng càng thêm lay động lòng người. Giờ phút này Trinh nương cùng Thẩm Nghị đang ở đại sảnh Hà gia, cùng với một nhà Lưu Đại Trụ thương lượng chuyện saunày.
Lưu Đại Trụ nhìn chung quanh một vòng,khụ một tiếng, mới mở miệng nói: “Tiểu thư, hai nhà chúng ta luôn luônrất thân thuộc. Lão gia đối với nhà ta có đại ân đại đức. Người đừngtrách Lưu thúc ta nhanh mồm nhanh miệng, nói sai điều gì cô gia cùngtiểu thư đừng trách.” Hắn nhìn Trinh nương rồi lại nhìn Diệu nhi tronglòng nàng, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Diệu nhi… Tiểu thư nếu yêntâm thì giao cho ta và lão bà nhà ta chiếu cố đi. Dù sao tiểu thư hiệntại cũng đã lập gia đình, cũng có chút bất tiện…” Nói xong cẩn thận liếc mắt nhìn sắc mặt Thẩm Nghị, thấy sắc mặt hắn vẫn như thường mới thoángyên lòng. (Tất nhiên là như thường. mong còn chả được – suy nghĩ của takhông phải của nam chính nha! >.
Hắn cũng vì muốn tốt cho Trinh nương.Trinh nương mới gả đến Thẩm gia dược có mấy tháng. Lúc này nếu mang Diệu nhi qua đó cũng chẳng khác gì mang theo con riêng. Nước miếng người đời dù ít cũng đủ để dìm nàng chết đuối. Càng đừng nói là Thẩm gia còn cómấy vị tẩu tử.
Trinh nương gục đầu xuống, nhìn nhìn Diệu nhi trong lòng, ngữ khí mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/121704/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.