Chương trước
Chương sau
Tống Tân Đồng xách váy vội vã vào thư phòng Lục Vân Khai, hắn đang pha trà, hương trà lượn lờ, hương thơm bốn phía.
Lục Vân Khai nhíu mày, vội đỡ nàng: “Chạy vội vội vàng vàng như thế làm cái gì? Cẩn thận đừng ngã.”
“Ta nhìn đường.” Nét mặt Tống Tân Đồng tươi cười như hoa ngồi lên cái ghế một bên: “Ta hôm nay từ chuyện rút thăm trúng thưởng ở cửa hàng nghĩ tới một phương pháp làm ăn, cảm thấy là một vốn bốn lời.”
Lục Vân Khai: “Nói nghe một chút?”
Tuy từ xưa tới này có chia sĩ nông công thương, nhưng vì ban đầu khi Đại Chu triều kiến, quốc khố trống rỗng, vì tràn đầy quốc khố nên cũng không hạn chế thương nhân, ngược lại là cỗ vũ buôn bán, chỉ là buôn bán thuế nặng thôi. Hiện nay các đại thương nhân có tiền địa vị tuy không sánh bằng người làm quan nhưng vị thế ngang bằng, thậm chí đã có vượt qua.
Dù sao, ai có quyền có thế thì đó là lão đại.
Bởi vậy, Lục Vân Khai cũng không ngại thê tử buôn bán, ai làm quan trong nhà giàu có không kinh doanh cửa hàng, chỉ khác ở chỗ làm ăn tốt xấu, cửa hiệu mặt tiền lớn hay nhỏ thôi.
Hơn nữa thê tử cũng không xuất đầu lộ diện, Lục Vân Khai lại càng sẽ không để ý.
Tống Tân Đồng lập tức nói ý nghĩ của mình ra: “Chúng ta làm loại thẻ gỗ giống như hôm nay kia, bên trên viết số, từ một đến hai mươi hoặc hơn, bách tính chỉ cần tốn hai văn tiền là được rút bảy số, xếp theo thứ tự, mấy ngày một kỳ, chờ đến thời gian liền ngẫu nhiên rút trước công chúng, nếu số của người mua giống như đúc với số rút được, liền có thưởng lớn.”
“Thưởng lớn là bao nhiêu?”
“Có chia làm trúng ba số, bốn số, năm số, sáu số, bảy số, cụ thể bao nhiêu do chúng ta đặt, bình thường được ba số là năm văn tiền, nhiều thêm tiền mua thêm một số.” Tống Tân Đồng nghĩ lại quy củ mua vé số kiếp trước, hình như trúng mấy cái là có tiền, nàng mua ít, hơn nữa chưa từng trúng, cho nên rốt cuộc quy củ thế nào không phải quá rõ ràng, cho nên nói qua loa đại khái một chút, cũng không nói sâu.
“Chàng cảm thấy thế nào?” Tống Tân Đồng dừng một chút: “Trừ phi vận khí rất tốt mới có thể trúng thưởng, vận khí không tốt chính là tặng bạc cho ta, mỗi người hai văn tiền, giả sử một nghìn người mua, cũng có hai lượng bạc.”
Lục Vân Khai cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy không khác đoán số chẵn lẽ trên đường lắm, tốn vài văn tiền là được đoán một lần, đoán trúng tiền là của ngươi, không trúng, tiền liền về lão bản.
“Là có chút giống, nhưng cái này hấp dẫn còn không lớn, hơn nữa chúng ta làm cái này nhất định là phải mở một cửa hàng để làm, cũng sẽ không đùa giỡn ông trời, dựa cả vào vận khí, hơn nữa lão bản là chúng ta đây sẽ ở đó, sẽ không chạy.” Tống Tân Đồng nói: “Hơn nữa ta còn có cách khác, đến lúc đó mỗi ngày chúng ta sợ là thu vào không ít.”
“Chúng ta chỉ cần một gian cửa hàng nho nhỏ là đủ rồi, cửa hàng không đầy một thước vuông trong thị trấn tiền thuê còn chưa tới hai lượng, chỉ cần bán một lần là có thể kiếm về.”
“Nếu như đều trúng thưởng thì?”
“Đó sao có thể, tỉ lệ quá nhỏ, hơn nữa thứ tự cũng phải đúng đâu, chuyện đâu phải dễ như vậy.” Tống Tân Đồng lại bổ sung: “Chúng ta còn có thể thiết trí ba vị trí của số, đúng hết cũng chẳng qua 10 văn tiền, lại giả thiết một vài danh mục rút thăm trúng thưởng khác, khẳng định rất nhiều người đều tặng không bạc cho chúng ta.”
“Nếu như chúng ta ở mỗi một huyện hoặc thành đô châu lớn đều mở một gian, một ngày có thể kiếm bao nhiêu bạc?”
Tống Tân Đồng càng nghĩ càng vui vẻ, để nàng nghĩ một chút, trong cửa hàng vé số còn có loại hình rút thưởng gì nhỉ?
Thấy thê tử vui vẻ như vậy, Lục Vân Khai không nhịn được nói: “Nhưng nàng có từng nghĩ tới, các loại này giống như đổ quán* làm ăn, rất dễ bị người đỏ mắt, rất dễ bị lưu manh nội thành theo dõi, hơn nữa đổ quán há để cho nàng phát triển an toàn?”
*: Sòng bài, quán cược
Tống Tân Đồng nhíu nhíu mày, đích thực là vậy, nếu quả thật bị người tôn dùng, đổ quán loại địa phương này nhất định sẽ đỏ mắt, hơn nữa nàng không có một hậu trường cường đại, làm như vậy nhất định là không thể thực hiện được.
“Nếu như kéo Giang Minh Chiêu nhập bọn thì sao?” Tống Tân Đồng hỏi.
Lục Vân Khai lắc đầu: “Giang Minh Chiêu bọn họ chỉ làm cửa hàng, cũng không liên quan đến đá cờ bạc, cũng không dám dễ dàng liên lụy.”
“Thực sự không được? Có thể kiếm không ít tiền.” Tống Tân Đồng thở dài một hơi, không quá muốn vứt bỏ vụ làm ăn này: “Có phải cần có một đại quan gì đó làm hậu trường mới được hay không? Trong nhà Giang Minh Chiêu không phải có trưởng bối làm quan trong triều sao?”
“Chính là bởi thế, càng là không dám chạm vào.” Lục Vân Khai thản nhiên nói.
“Như vậy a.” Tống Tân Đồng có chút thất vọng, có điều nghĩ lại cũng phải, kiếm ăn dưới chân thiên tử, đâu có dễ dàng như vậy, còn không bằng các dân chúng bình thường như các nàng đâu, chỉ cần có chút tiền là có thể sống an nhàn thảnh thơi.
“Vậy hợp tác với đổ quán thì sao?” Tống Tân Đồng hỏi.
Lục Vân Khai nói: “Như thế có thể thử một lần, nhưng đổ quán trong thị trấn cũng không quá tốt, cũng không biết đông gia tính khí thế nào, nếu chúng ta hợp tác sợ là phải chịu thiệt một ít.”
Tống Tân Đồng minh bạch, loại đổ quán này nhiều là kẻ vô cùng hung ác, nếu không thể nói thỏa đáng, nói không chừng bị đoạt phương pháp kiếm tiền, một văn cũng không kiếm được, điều này thật sự là không có lời.
Thêm một cơ hội một vốn bốn lời như vậy nha, sao nàng không thể làm chứ? Thực sự là bực đến thượng hỏa!
Lục Vân Khai nhìn ánh mắt thất vọng của thê tử, không đành nói: “Nếu nàng thực sự muốn làm cái này, ta viết thư hỏi Giang Minh Chiêu một câu, xem hắn có thể có cách khác không.”
“Được.” Tống Tân Đồng lập tức đáp ứng, nếu có thể bán biện pháp này đi, hoặc là chia được chút lãi, đó cũng có thể.
Lá gan của nàng không xem là nhỏ, nhưng ở Đại Chu triều này, vẫn là cẩn thận mới tốt, dù sao nàng chỉ là dân chúng bình thường, không muốn thêm thị phi nữa.
“Nếu thực sự quá mức nguy hiểm, vậy quên đi, vốn tửu lâu của chúng ta đã chọc người đỏ mắt, nếu lại thêm cửa sinh ý này nữa, sợ là không sống yên ổn được.” Tống Tân Đồng thở dài một hơi: “Hôm trước Dương đại thúc nói, tửu lâu của chúng ta ở Lĩnh Nam thành cũng không tệ lắm, bây giờ sức mới mẻ kia đã qua, mỗi ngày cũng vẫn có thể có hơn 100 lượng bạc vào sổ, nhiều lúc còn nói là hơn 200 lượng, kém những đại tửu lâu như Trạng Nguyên lâu kia, nhưng so với tửu quán nhỏ với tửu lâu nhỏ bên cạnh, đã được cho là số một số hai.”
“Vậy nàng liền không cần tâm tâm niệm niệm, an tâm ở nhà dưỡng thai.” Lục Vân Khai vỗ vỗ nhẹ mu bàn tay Tống Tân Đồng.
“Ân, hiện tại yên tâm.” Tống Tân Đồng cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ nếp uốn trên y phục Lục Vân Khai: “Nghĩ đến đợi sang cuối năm sau là có thể lấy ra được bạc. Chàng liền an tâm đọc sách, không cần lo lắng.”
“Tốt.” Đáy lòng Lục Vân Khai động dung, nhẹ nhàng cúi đầu hôn trán Tống Tân Đồng một cái, xúc cảm ôn nhuận làm đáy lòng Tống Tân Đồng khẽ nhúc nhích, khóe miệng hơi nhếch lên cười, khẽ đẩy nhẹ hắn.
Lục Vân Khai bị đẩy ra ủy khuất không ngớt: “Không thích?”
“Thích.” Tống Tân Đồng giận liếc hắn một cái: “Cửa chưa có đóng đâu.”
“Sợ cái gì, lại không có ai thấy.”
“Đại Bảo mấy đứa ở bên ngoài đâu, đừng làm rộn, nên đi dùng cơm.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.