Pen: Từ chương này sẽ là nhiều chương phiền lòng, mình sợ mọi người sẽ ức chế nên sẽ đăng một mạch cho tới đoạn hết muốn chửi (vì sự thật là mình đã khẩu nghiệp hơi bị nhiều khi làm)
Ngày hôm sau, trời sáng khí trong, gió mát hòa lệ.
Tống Tân Đồng đang ngồi trong thư phòng viết bản kế hoạch xưởng gia công thỏ, lúc đang viết hăng say đột nhiên nghe thấy tiếng Dương Thụ vang lên bên ngoài: “Cô nương, gặp chuyện không may rồi.”
Tống Tân Đồng giương mắt nhìn lại ngoài cửa, thấy Dương Thụ đầu đầy mồ hôi lo lắng đứng ở cửa, vội hỏi: “Dương thúc nói chuyện gì? Ngươi đừng vội, từ từ nói.”
Dương Thụ thở không ra hơi nói: “Cô nương… Tửu lầu gặp chuyện không may rồi.”
Tống Tân Đồng xoát một cái đứng lên, mặt trầm như nước hỏi: “Gặp chuyện không may rồi? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Dương Thụ cũng không nói rõ ràng, chỉ nói là Tạ Nghĩa về báo tin.
Tức thì, Tống Tân Đồng cũng không dám chậm lại, vội vội vàng vàng chạy về hướng bến tàu.
Chờ lúc nàng đến bến tàu, nhìn thấy cửa tửu lầu chật ních người xem náo nhiệt, ba tầng trong ba tầng ngoài đầy người vây chật cứng tửu lầu.
“Thực sự ăn chết người?”
“Tốt lành sao có thể ăn chết người chứ?”
“Đều chết nằm ở đó, người đang tốt liền bị tửu lầu độc chết.”
“Ơ kìa ta đều không nhìn thấy, người phía trước nói một chút làm sao chết a?”
Người phía trước nhìn thi thể bị vải trắng che mặt: “Bị độc chết.”
“Ta vừa mới nhìn, mặt đều biến thành màu đen, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-gia-tieu-kieu-nuong/1474402/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.