Chương trước
Chương sau
Mọi người nghe thấy Cổ thị gọi đệ muội, cho rằng nàng là tức phụ Cổ gia, nhưng các tức phụ Cổ gia đều đã sớm tới, đây lại là vị nào đây? Đều nhao nhao hiếu kỳ nhìn qua đây.
Bởi vì lúc Cổ thị ở Thanh Giang huyện có nhiều thăm dò với nàng, Tống Tân Đồng cũng không có hảo cảm quá lớn với Cổ thị, hiện tại bị nàng ta nhiệt tình gọi như vậy, ngược lại làm cho nàng có hơi lúng túng.
Tống Tân Đồng bị nàng kéo vào giữa đám người, lúc này Cổ thị mới giới thiệu với mấy vị phu nhân Giang gia: “Đây là phu nhân Lục công tử.”
Nói xong lại nói với Tống Tân Đồng: “Mẫu thân ở hậu đường đi, giờ có ở đó hay không, đây là đại tẩu, đây là nhị tẩu.”
“Gặp qua Giang đại phu nhân, Giang nhị phu nhân.” Tống Tân Đồng lễ phép nói.
Giang đại phu nhân biết nàng là ai, lúc trước chính là huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng làm hại Lục tiểu công tử hủy dung, tức thì lúng túng cười cười, lên tiếng chào hỏi liền tiếp tục nói chuyện với các phụ nhân bên cạnh.
Giang nhị phu nhân là một người sang sảng, lập tức cười cười, gọi nàng qua chỗ bên cạnh nàng ta ngồi xuống, “Lục phu nhân mau tới đây ngồi, tam đệ muội đem chỗ này để trống hơn nửa ngày, liền chờ ngươi đến rồi.”
“Đa tạ nhị phu nhân, tam phu nhân.” Tống Tân Đồng đi cả đường cũng cảm thấy hơi mệt chút, cũng không khách khí ngồi xuống.
Những khách nhân bên cạnh căn bản chưa từng nghe nói cái gì Lục công tử rồi Lục phu nhân, cẩn thận suy nghĩ một chút Lĩnh Nam thành này không có phú hộ nào họ Lục, hơn nữa mặc tơ lụa thật bình thường, cũng không biết là từ địa phương nhỏ nào tới, tức thì cũng không có hứng thú hỏi thăm gì.
Cổ thị thấy cảnh đó, vì để tránh cho Tống Tân Đồng lúng túng, chủ động nói: “Bụng đệ muội đây sắp có bốn tháng rồi sao?”
Tống Tân Đồng gật đầu: “Đã hơn năm tháng.”
Cổ thị: “Sao nhìn không quá lớn đâu, không khác lắm lúc ta hoài thai tiểu tử kia bốn tháng.”
“Thể chất mỗi người không giống nhau đi, có bụng lớn, có bụng nhỏ một chút.” Tống Tân Đồng không tiện nói người nàng gầy, không dễ béo.
“Này trái lại nói được.”
Giang nhị phu nhân nói: “Hai đứa này là Đại Bảo và Tiểu Bảo đi? Tiểu nhị mấy ngày trước khi trở lại liền nói hai ngươi tới ta, nhìn thật là tuấn tú.”
Tiểu nhị chính là thiếu gia ít tuổi hơn được Giang Minh Chiêu mang tới lần trước, đứng hàng thứ hai bên nam đinh.
Cặp song sinh xấu hổ cười cười, nhỏ giọng hô: “Nhị phu nhân.”
“Thực sự là lanh lợi.” Giang nhị phu nhân cười gọi nha hoàn qua đây: “Sáng nay tiểu nhị cứ nhắc, giờ chắc là đang chơi ở Thư hiên bên kia, ngươi mang hai vị Tống thiếu gia qua đó.”
Cặp song sinh rất muốn đi, nhưng lại không dám tùy ý rời khỏi, vụng trộm liếc mắt nhìn Tống Tân Đồng, chờ nàng gật đầu rồi mới rời khỏi.
“Ta thật là hâm mộ Lục phu nhân, có hai đệ đệ lanh lợi hiểu chuyện như thế, cũng không biết Lục phu nhân ngươi dạy thế nào, vì sao tiểu nhị chúng ta lỳ như vậy đâu.” Giang nhị phu nhân thở dài một hơi.
“Tiểu thiếu gia cái tuổi này chính là lúc hoạt bát lanh lợi, Đại Bảo bọn họ cũng không ngoại lệ, bướng bỉnh lên càng coi trời bằng vung.” Tống Tân Đồng lựa lời dễ nghe nói.
“Như thế.” Giang nhị phu nhân liếc mắt nhìn Cổ thị: “Tam đệ muội, hôm nay sao không đem Thông ca nhi ra?”
“Sáng sớm làm ầm ĩ cả một canh giờ, giờ đang ngủ.” Cổ thị nói đến nhi tử cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng trong giọng nói lại không hiện rõ rệt hạnh phúc vui sướng làm mẹ: “Đợi lát nữa tới giờ lại để nhũ mẫu ôm hắn qua đây mừng thọ cho cha chồng.”
Giang nhị phu nhân cười cười, không nói thêm gì nữa, mà là hỏi Tống Tân Đồng: “Lục phu nhân, chúng ta đã ăn miến xưởng các ngươi chế tạo, cảm thấy sáng sớm nấu cộng thêm rất nhiều giấm chua, mùi vị này đặc biệt hợp khẩu vị ta.”
“Nhị tẩu thích ăn miến, hay là thích ăn chua?” Cổ thị cười nói.
Giang nhị phu nhân xì một tiếng khinh miệt: “Nói cái gì đó, ta chính là thích ăn chua mà thôi.”
Tống Tân Đồng suy nghĩ một chút cũng phải, Giang nhị công tử ra biển về còn chưa tới hơn nửa tháng, đâu có mang thai nhanh như vậy?
“Nhưng mà nói đến miến, Lục phu nhân nhưng thật là không thể không có công.” Giang nhị phu nhân nói.
Cổ thị cũng gật đầu nói phải Tống gia làm ra miến bị cửa hàng các nàng bán đi khắp cả Đại Chu, dễ cất lại ăn ngon mỗi một lần chuyển hàng cũng có thể kiếm không ít bạc, so với đầu cơ trục lợi hàng khô còn muốn kiếm hơn, nếu không phải sinh ý này là của Giang gia, nàng cũng có chút muốn cho Cổ gia lẫn vào.
Không đúng, hẳn là thương hộ cả Lĩnh Nam thành đều muốn tham dự vào, nhưng ngại địa vị Giang gia, cho nên đều chỉ có thể từ Giang gia lấy hàng giá cao, trong lúc lợi nhuận so với từ Tống Tân Đồng ít đi không ít.
Nếu không phải Giang Minh Chiêu đè nặng nàng, nàng khẳng định sớm đã giao địa chỉ Tống gia ra rồi.
Nhưng… Cổ thị suy nghĩ một chút cảm thấy Tống Tân Đồng thực sự vận khí tốt. (Pen: vị Cổ thị này làm mình nhớ đến Cổ thị trong ‘Trọng sinh tiểu địa chủ’, nhưng ít ra bà này còn không gây hại gì cho Tân Đồng, nhưng tại di chứng đọc xong trọng sinh tiểu địa chủ làm mình cứ nghe đến Cổ thị là thấy không tốt lắm)
Tống Tân Đồng cũng không phải rõ ràng tâm tử Cổ thị, nàng nhìn không dời mắt hát tuồng trên sân khấu, leng keng long đông chát, chát chát chát chát chát…
Cổ thị hỏi: “Đệ muội, ta nghe nói các ngươi muốn mở tửu lầu ở Lĩnh Nam? Khi nào khai trương?”
“Còn chưa biết, vừa mới bàn giao một gian cửa hàng, còn đang tu sửa.” Tống Tân Đồng đáp trả.
Giang nhị phu nhân hỏi: “Ở chỗ nào?”
“Ở hẻm Ngô Đồng, cách phố chính không xa.” Tống Tân Đồng nói.
“Hẻm Ngô Đồng ở đâu?” Cổ thị chỉ biết vị trí mấy phố chính, cũng không biết mấy cái hẻm nhỏ khác, bởi vậy không chút suy nghĩ nói: “Sao không mở ở trên phố chính, trong hẻm có thể có người đi?”
“Cửa hàng phố chính thực sự quá mắc.” Tống Tân Đồng cũng không có nói mò: “Cho nên lúc này mới chọn chỗ cách phố chính không xa, đến lúc đó còn thỉnh các phu nhân quá đó ủng hộ.”
Giang nhị phu nhân chưa từng ăn thức ăn tửu lầu Tống gia, nhưng nghe Tiểu nhị nói Tống Tân Đồng làm thức ăn ăn rất ngon, nghĩ đến hẳn là cũng không tệ, hơn nữa nàng chính là tính khí ngay thẳng, lập tức liền đồng ý: “Chờ khai trương, ngươi nói với ta một tiếng, ta dẫn người đi ủng cổ vũ cho ngươi.”
“Vậy thật tốt, đến lúc đó sẽ chờ Giang nhị phu nhân đại giá quang lâm.” Tống Tân Đồng thuận miệng tiếp lời: “Đến lúc đó cho ngài giá ưu đãi.”
“Vậy được.”
Lúc này Giang gia lão phu nhân tới.
Giang nhị phu nhân đã cùng Tống Tân Đồng nói chuyện thân quen, thấy mẫu thân qua đây liền kéo Tống Tân Đồng giới thiệu một phen: “Mẫu thân, đây là Lục phu nhân cung hàng lúc này cho chúng ta.”
Tống Tân Đồng vụng trộm liếc mắt quan sát Giang mẫu một cái, khí thế toàn thân rất đậm, làm cho người ta không dám nhìn nhiều, vội đứng dậy thi lễ một cái: “Gặp qua lão phu nhân.”
“Ngồi đi, đang có mang liền đừng động.” Thái độ Giang mẫu có chút lãnh đạm, lúc trước bà ta cũng rất xem trọng Lục Vân Khai, nếu không phải huynh đệ nhà dâu cả làm sai chuyện, nói không chừng bà cũng gả con gái cho hắn. Bây giờ tiểu nhi còn qua lại cùng người nhà này? Nghĩ đến không khỏi cau mày.
“Đa tạ phu nhân.” Phát giác đối phương lãnh đạm, Tống Tân Đồng cũng không để ý, lại ngồi xuống.
Giang mẫu quan sát Tống Tân Đồng mấy lần, nhìn còn rất đại khí biết lễ, không giống cô nương hương dã lắm, so với khuê nữ nhà mình, nhìn trái lại kém một chút.
Tống Tân Đồng biết Giang mẫu đang đánh giá mình, cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục tự mình uống trà ngon ăn bánh ngọt, không có cách nào, ai bảo nàng là thai phụ chứ? Một hồi liền đói bụng, không liên tục ăn gì đó, đối với bé con cũng không tốt.
Giang mẫu thu tầm mắt về, nói với dâu cả mấy câu, lúc này, lại có bà tử vội vội vàng vàng đi đến: “Lão phu nhân, tiểu thư với cô gia tới.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.