Thoả thuận thành công với Hoa Thần, Lam Anh liền tự cấp cho mình chức danh quân sư tình yêucủa Ảnh Đế. Hăng hái nói ra kế hoạch tình yêu, hứng trí bừng bừng hiếnmột cái kế gọi là ‘muốn thu người trước hết phải thu tâm’, ý đồ từngbước từng bước đưa Hoa công tử vào con đường thê nô không lối thoát.
“Sao tôi cứ có cảm giác đang bị tính kế.” Hoa công tử nhíu mày.
“Ai có thể tính kế con cáo như cậu chứ.” Lam Anh mang vẻ mặt: tôi không có khả năng.
Hoa Thần nguýt dài, nhếch môi cười như không cười nói:
“Thật ra tôi cũng chả cần cô bày kế ngu ngốc cho tôi. Liễu Chi là vợ tôi,điều đó đã xác định, tôi đã câu dính cá, sao phải tốn thêm mồi chứ. Tôiđồng ý vì lý do đơn giản như ban đầu tôi đã nói: Tôi thích nhìn cô vàLương Cảnh Hàn đau khổ.”
Đột nhiên Lam Anh nhìn Hoa Thần chăm chú, một lát lại cười khổ: “Cậu thật sự hận tôi lắm sao?”
“Cũng không tính là hận. Chỉ là tôi muốn để cô nếm trải một chút tư vị ‘nộitâm bị giày xé và dằn vặt’” Giọng nói Hoa Thần nhàn nhạt truyền đến.
“Vậy phải khiến cậu thất vọng rồi. Một khi tôi đã quyết định, thì sẽ bìnhthản mà chấp nhận kết quả. Một chút cũng không bị dằn vặt.” Lam Anh cười rạng rỡ, cười đến xinh đẹp.
“Cô thật đáng ghét.” Hoa Thần lạnh lùng.
“Cậu thật đáng yêu.” Lam Anh nở nụ cười bỡn cợt.
................................................
Rời nhà Hoa Thần, Lương Cảnh Hàn trở về nhà, lập tức vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tac-gia-thanh-nu-phu/2786654/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.