Suốt một tuần Lê Yênnằm viện, Min làm theo tư vấn của Tình Tuyết, ngày ngày ở bên cạnh chămsóc Lê Yên. Trừ buổi tối, Hà Lỗi không cho phép anh ngủ lại thì mọi thời gian trong ngày anh đều ở bệnh viện, mỗi ngày mang đến một bó hoa tươi. Tình Tuyết còn giúp Min chuẩn bị nhiều món ăn tốt cho máu huyết để mang đến bệnh viện bồi bổ cho cô nàng ‘bánh bao nhỏ’.
Mỗi tối, trước cửa phòng bệnh, một người đàn ông yên lặng, dựa vào ánh đèn ngủ mờ ảo,nhìn vào người trên giường. Đến khi trời tờ mờ sáng lại rời đi.
Lê Yên xuất viện. Cô bối rối không biết đi về đâu. Đến hôm xuất viện,không như cô nghĩ là mọi người dẽ ồn ào đi đến mà chỉ có Min đến đón cô. Cô cảm thấy có chút tủi thân.
“Anh đưa em đến chỗ cũ đi, em muốn lấy lại đồ của mình.”
Min không trả lời cô, tiếp tục lái xe. Sau đó nhớ đến Tình Tuyết nói là không được phớt lờ phụ nữ, liền lạnh nhạt nói:
“Em ngồi yên đi. Lát sẽ biết.”
“...” Lê Yên lập tức cắn môi im lặng.
Xe chạy đến một toà chung cư, Min lịch sự giúp Lê Yên mở dây an toàn rồivòng qua mở cửa xe dìu cô xuống. Anh mở cốp xe, lấy túi quần áo của cô,rồi cầm tay cô đi vào thang máy. Cô run rẫy vùng khỏi tay anh. Cô khôngvào thang máy.
“Em không vào.”
”Em muốn đi bộ lên tầng chín sao?” Min nhíu mày, đưa tay muốn kéo cô vào.
“Tôi không vào, tôi không đi thang máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tac-gia-thanh-nu-phu/2786635/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.