Lương Cảnh Hàn ấn phím, màn hình hiện lên khuôn mặt hiền lành như phật di lặc của Bà Lương.
“Tiểu Hàn, tìm bà à?”
“Bà nội, sao Dalsivan lại về đây?”
“Nhận mặt nhau rồi hả? Nhanh hơn bà nghĩ đó. À tại bà già rồi, chỉ mong con cháu ở gần thôi.”
“Vậy sao? Bà nội nói ý chính đi.” Lương Cảnh Hàn nhếch môi.
“Chẳng phải lần trước cháu nói, hình cảnh quốc tế đang tăng cường điều tra nósao? Bà nghĩ cháu có thể giúp nó vượt qua thời gian bị truy đuổi này.”Vẻ mặt bà Lương có chút tự trách.
“Ông trùm của ISCS cần doanh nhân bảo hộ, bà nội thật biết cách làm khó thế giới.” Lương Cảnh Hàn nhàn nhạt nói.
Bà Lương im lặng thầm khinh bỉ trong lòng, thằng cháu này trình độ nói dối ngày càng chân thật rồi. Lương Cảnh Hàn híp mắt nói tiếp:
“Bà nội giấu cũng thật kỹ, cả cháu cũng bị bà lừa, thằng nhãi đó sao lại khác lúc bé thế chứ.”
“Việc này là lỗi tại bà, suốt gần năm năm nay nó vì ISCS mà thay đổi mọithứ.” Bà Lương thở dài nói. Kể cả người nó yêu thích là Lam Anh cũng bịbà thiên vị cho Lương Cảnh Hàn. Nhưng một câu nó cũng không trách.
“Bao gồm cả phẩu thuật thẩm mỹ sao?” Lương Cảnh Hàn nhướng mày.
“Không phải là cháu ghen tỵ với nhan sắc của nó chứ?” Bà Lương chóp lấy cơ hội hạ bệ cháu trai.
“Đúng, bà còn nhớ lúc sáu tuổi cháu đã ghen tỵ với cái đầu nhiều tóc của con trai lão Ngô không?”
Bà Lương nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tac-gia-thanh-nu-phu/2786624/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.