Editor: ChiMy
Sở Thanh Linh nhìn nam nhân ở trước mắt, mới vừa rồi còn giống như một ác ma ngoan độc, hiện tại lại giống như một đứa nhỏ thuần khiết. Rốt cuộc người nào mới là bản chất thật hắn, hay tất cả đều đúng?
Đông Phương Thiểu Tư ở trước mắt nàng đang cười ôn nhu, dường như người lúc nãy vừa uy hiếp nàng chỉ là ảo giác của Sở Thanh Linh mà thôi, mọi chuyện giống như một giấc mơ kì lạ. Thậm chí, nó chưa từng xảy ra. Trong lòng Sở Thanh Linh phát run một trận, rốt cuộc hắn có bao nhiêu bí mật mà ngay cả nàng còn không biết. Lúc này hắn chỉ mới lấy thân phận mà cha không muốn người khác biết để uy hiếp mình. Tiếp theo thì sao? Trong lòng Sở Thanh Linh lạnh lẽo. Đông Phương Thiểu Tư, rốt cuộc ngươi là người như thế nào?
“Vừa rồi nàng chưa ăn cơm, đói bụng rồi sao?” Tay Đông Phương Thiểu Tư nhẹ nhàng khẽ vuốt lên bụng của Sở Thanh Linh, thấp giọng hỏi. Trong giọng nói chứa đựng vẻ thân thiết.
Sở Thanh Linh vốn định lắc đầu nói mình không đói, vừa mới xảy ra chuyện như vậy còn ăn uống được mới là lạ. Nhưng lúc nhìn vào đôi mắt thâm thuý của Đông Phương Thiểu Tư, Sở Thanh Linh vẫn khẽ gật đầu.
“Ừ, ta cũng đói bụng, chúng ta đi ra ngoài ăn đi.” Đông Phương Thiểu Tư ôm Sở Thanh Linh cười, “Thế nhưng, có phải nàng nên an ủi ta chút hay không, môi của ta còn đang rất đau đấy.” Đông Phương Thiểu Tư dứt lời, nhắm nghiền hai mắt, kề sát mặt mình vào Sở Thanh Linh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/175284/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.