Editor: Miu
“Bây giờ sao?” Sở Thanh Linh kinh ngạc lên tiếng.
“Đúng, bây giờ, vương gia phân phó, nếu trong vòng một canh giờ không đem được Sở cô nương về phủ, chân của chúng ta sẽ không còn ở trên người nữa.” Quản gia nghiêm trang nói. Lời này khiến Sở Thanh Linh run lên, tên Nhiếp Chính vương này rốt cục là người như thế nào?
Sở Mặc Hiên nhăn mày, vừa muốn nói cái gì, liền bị Lý Thư Hoàn kéo lại, liều mạng nháy mắt. Đoan Ngọc cũng chú ý tới hành động quỷ dị của Lý Thư Hoàn. Lúc này sắc mặt Lý Thư Hoàn tái nhợt, trên trán đã có những giọt mồ hôi lạnh toát ra.
“Xin hỏi, khi nào thì các ngài đưa Linh Nhi trở lại?” Đoan Ngọc hiểu rõ tình trạng bây giờ, e là Linh Nhi không thể không đi, hiện tại điều duy nhất có thể làm là hỏi rõ xem lúc nào họ sẽ trả nữ nhi bảo bối của mình về chỗ cũ. Chờ sau khi Thiên Lăng trở về sẽ nghĩ biện pháp khác.
“Việc này…chúng ta cũng không thể làm chủ.” Quản gia có chút áy náy nói, lại quay đầu nói với Sở Thanh Linh: “Thỉnh Sở cô nương lên xe ngựa.”
“Chờ ta thu thập chút đồ dùng để mang đi đã.” Sở Thanh Linh nghĩ nghĩ, chuẩn bị đi lấy hòm thuốc.
“Không cần, ở vương phủ, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong. Sở cô nương, mời.” Thái độ của quản gia cực kì kiên quyết nhìn về phía Sở Thanh Linh.
“Được…” Sở Thanh Linh bất đắc dĩ gật đầu, quay lại nhìn Đoan Ngọc và Sở Mặc Hiên nói “Nương, Mặc Hiên, ta đi rồi sẽ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/175276/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.