Hoàng cung Thành Hạ quốc.
"Bẩm báo hoàng thượng, quốc sư đang chờ trong Thượng thư phòng." Thái giám đứng ở trong đình ngự hoa viên bẩm báo với Dạ Mặc Hiên.
"Hả? ! Thật sao? Hắc Vũ đã trở lại?" Dạ Mặc Hiên nghe xong thái giám bẩm báo, đáy mắt bình tĩnh lộ vẻ xúc động. Người đó trở lại rồi? Nhanh như vậy, ngoài sức tưởng tượng của mình!
"Bẩm hoàng thượng, là thật." Thái giám cung kính trở lời.
"Vậy thì tốt, tốt lắm!" Dạ Mặc Hiên nở nụ cười, vội vàng đi tới thư phòng.
"Hắc Vũ! Hắc Vũ!" Còn chưa bước vào Thượng thư phòng, Dạ Mặc Hiên đã hưng phấn kêu ra tiếng. Bước vào thư phòng, chính giữa thư phòng có một nam tử trẻ tuổi toàn thân hắc y đang đứng, mái tóc dài đen óng phiêu dật tùy ý khoác sau lưng, bên hông có một cây sáo xanh ngọc, phong thái lỗi lạc. Nghe được giọng nói của Dạ Mặc Hiên, nam tử từ từ xoay đầu lại. Trên gương mặt tuấn dật nhàn nhạt mỉm cười.
"Vi thần tham kiến hoàng thượng." Hắc Vũ khom người hành lễ.
"Hắc Vũ, ngươi làm gì đấy!" Dạ Mặc Hiên hừ lạnh một tiếng liền đỡ Hắc Vũ, "Không phải đã nói, lúc không có người thì cứ gọi tên của ta sao?"
"Mặc Hiên ——"rõ ràng Hắc Vũ có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn cười gọi tên Dạ Mặc Hiên.
"Trong khoảng thời gian này ở trên đường có mệt hay không? Thân thể như thế nào?" Dạ Mặc Hiên cẩn thận quan sát Hắc Vũ .
"Không mệt, rất khoẻ." Hắc Vũ cười, trong lòng có chút cảm động. Bây giờ Mặc Hiên đã trở thành hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606615/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.