"Là ai ?" Cô gái tức giận mặt mũi trắng bệch, lần đầu tiên có người vũ nhục nàng như vậy. Đợi nàng ngẩng đầu lên thấy người nói chuyện, lại sững sờ tại chỗ.
Người nói chuyện là một thiếu niên tuấn mỹ khác thường, đứng ở cửa lạnh lùng nhìn bên này, ánh mắt cao ngạo kia cứ nhàn nhạt nhìn người phía dưới như vậy.
`
"Tiểu tử thúi, cư nhiên vũ nhục lqd sư muội như vậy!" Có người muốn rút kiếm, lại bị Đại Sư Huynh ngăn lại.
“Công tử, là sư muội tại hạ không đúng trước, nhưng lời công tử nói cũng quá nặng rồi.” Đại sư huynh khách khí chắp tay hành lễ với Sở Thanh Linh, “Tại hạ thay sư muội tạ tội.”
Sở Thanh Linh không lộ vẻ gì, nếu mình không có ra ngoài, chỉ sợ hắc mã của mình đã bị chém chết rồi? Nói chuyện quá nặng? Thật là chuyện cười. Chung quy cũng do mình tự tung tự tác tại sao còn kiếm cớ? Sở Thanh Linh không muốn để ý nữa, liền không thèm liếc nhìn lại mọi người, xoay người vào tửu lâu.
"Khụ!" Tam Sư Huynh lộ vẻ mặt tức giận, "Đại Sư Huynh, huynh cũng đã nhận lỗi rồi, hắn lại còn tỏ thái độ này!"
“Được rồi, đều im miệng đi! Đi ăn đã.” Đại sư huynh lên tiếng khiển trách, dẫn đầu đi vào. Mà tiểu sư muội vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, đợi Tam sư huynh khó hiểu đưa cánh tay đụng nàng một cái, lúc này mới hồi hồn lại.
“Người kia đúng là người lần trước gặp ở ngã ba?” Tiểu sư muội nhỏ giọng hỏi Tam sư huynh, căn bản là hôm đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606597/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.