Editor: ChiMy 
Một mình Sở Thanh Linh ngồi trong hỉ phòng, phía dưới khăn hỉ là một gương mặt lạnh nhạt. 
Ánh nến hồng chập chờn ánh lửa chiếu sang xung quanh phòng. Phía trên giường có một lớp hạt đậu phộng, hạt sen, hạnh đào, sớm sinh quý tử, ý nghĩa của phong tục này Sở Thanh Linh hiểu. Sớm sinh quý tử? Khóe miệng Sở Thanh Linh lộ ra ý cười mỉa mai, vươn tay giật khăn hỉ xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú căn phòng yên tĩnh này.ChiMy-lqđ 
Không cam lòng! Không cam lòng! Cũng bởi vì chính mình quá mức yếu đuối, không có bất kỳ khả năng gì để phản kháng hắn, vì thế mới bị dùng người nhà của mình để uy hiếp chính mình, không người nào có thể thay đổi vận mệnh của mình. Thế nhưng, hiện tại chính mình nên làm cái gì bây giờ? Có thể làm gì đây? Muốn gặp cha nương, muốn gặp Mặc Hiên, nàng thật sự rất nhớ bọn họ. Rốt cuộc bây giờ bọn họ thế nào? Càng muốn rời khỏi nơi này. Sở Thanh Linh không phải chưa từng nghĩ qua dùng tướng hướng ăn vào làm cho mình sau khi trúng độc rơi cách uống thuốc độc giả chết để rời khỏi Vương phủ, rời khỏi tên nam nhân kia. Thế nhưng nàng biết, dựa vào tính cách điên cuồng của nam nhân kia tuyệt đối sẽ không mai táng mình, mà sẽ dùng băng và thủy ngân bảo tồn thi thể của chính mình. Như vậy, kế hoạch này căn bản không thể thực hiện được. 
“Đang suy nghĩ gì mà nghiêm túc như vậy?” Chợt cửa bị đẩy ra, bay vào là giọng nói lành lạnh của Đông Phương Thiểu Tư, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606584/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.