Vũ Nặc chảy nước mắt thống khổ mà nhìn hắn, đầu nhẹ nhàng đong đưa, yếu ớt mà phản bác tỏ vẻ mình không phải tâm tư rắn rết, đồng thời cũng rất lo lắng cho Vi Vi
“Thiên Dục. . . . . . Vi Vi cô ấy thế nào ?” Mới vừa hỏi xong, nghĩ đến vừa rồi bị hắn tàn nhẫn mà đối đãi như vậy, trong đầu liền nảy lên một ý nghĩ, cô không thể tin nói: “Chẳng lẽ. . . . . . Vi Vi đã chết? !”
“Câm miệng! Vi Vi của tôi như thế nào có thể sẽ chết! Cô ước gì cô ấy đã chết có phải hay không? !”
Lãnh Thiên Dục nhìn thấy cô, hai mắt của cô sưng to, sắc mặt tối tăm, trên người đều là dấu vết xanh tím.
Nếu là lúc trước, hắn sẽ rất đau lòng, sẽ hận không thể đem người tổn thương Vũ Nặc bầm thây vạn đoạn, bọn họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, trừ bỏ Vi Vi, Vũ Nặc là nữ nhân bên ngoài hắn sủng ái nhất , chính là vì cái gì, cô lại biến thành như vậy!
Hắn không còn có một chút cảm giác đau lòng, tâm hắn đã muốn chết lặng, chỉ còn lại có hận ý!
“Không chết là tốt rồi. . . . . .” Thượng Quan Vũ Nặc thở ra hơi, suy sụp mà ngã trên mặt đất.
Hắn túm lấy trán thấm đẫm mồ hôi của Thượng Quan Vũ Nặc, cầm lấy đầu của cô hung ác mà đánh lên mặt đất, lớn tiếng quát hỏi: “Cô còn muốn giả bộ tới khi nào? ! Vi Vi không chết cô thực thất vọng có phải hay không! Cô ấy trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-cua-tong-giam-doc-ac-ma/183226/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.