(* - Vật trong ao: Từ ngữ ám chỉ người không có khát vọng lớn lao, những kẻ tầm thường.)
“Rất đẹp?” Tả Thành cười lạnh, trong mắt hiện lên vẻ khát máu, “Những gì càng xinh đẹp càng có thể chết người.”
Rất đẹp, nhưng mà Giang Hạ Sơ lại không thích. Bởi vì gặp được Tả Thành nên cô đã quên lời nói trước kia.
Tựa như anh túc phải không? Xinh đẹp đến chết người, nhưng mà cô vẫn lưu luyến. Ánh mắt anh bất ngờ trở nên cay độc, nhưng Quan Hân vẫn không muốn né tránh: “Đúng vậy, nhưng mà vẫn có một số người sẽ vui vẻ chịu đựng.”
Tựa như Quan Hân...
Nhưng không bao gồm Giang Hạ Sơ...
Tả Thành im lặng không nói gì. Dường như Quan Hân có làm thế nào cũng không thể bước vào thế giới của Tả Thành.
“Tôi muốn biết, nguyen nhân lựa chọn tôi, ngoại trừ tấm thẻ công tác này, không còn nguyên nhân nào khác ư?” Cô cất giấu vẻ vội vàng, giả bộ nhẹ nhàng bâng quơ nhưng có vẻ rất gượng ép. D1i3nĐ4n~L3*Quiy-D-0n
Vì sao? Ngay cả ngụy trang cô cũng không làm được, không hiểu sao tim lại đập mạnh như vậy, Quan Hân cảm thấy trở thấy không kịp.
Đúng. Chỉ một chữ lạnh như băng, Tả Thành nói mà không chút do dự.
Ai cũng có thể, ngoại trừ Giang Hạ Sơ... Tả Thành cất giấu tâm sự này trong lòng.
“Thật là đáp án khiến người ta tổn thương.” Cô cười yếu ớt không chút để ý. Có ai đó đã từng nói, nụ cười là cách ngụy trang tốt nhất, đó là tấm áo choàng có thể phủ lấy sự thất bại nặng nề trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-anh-re-co-doc/1514482/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.