Một lần ta đến thành Trường An giúp sư phụ làm việc, ta cứu được một con rùa bị đánh vỡ mai, đang hấp hối, ta truyền nguyên khí cho nó, xem như tạm thời bảo vệ được tính mạng nó.
Buổi tối, ta thấy con rùa đó, ánh mắt nó rất quen thuộc, dường như đã từng gặp qua.
Mừng rỡ, ta mơ mơ màng màng ngủ.
Một bóng dáng xuất hiện, là hắn, lại là hắn!
Ta thấy Ngọc đế hỏi hắn: “Vì một con rắn nhỏ, ngươi không hối hận sao?”
Hắn nói: “Dứt khoát!”
Ngọc đế nói: “Niệm tình ngươi vì Thiên đình mà không tiếc công sức, ta cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi hối hận, cứ giết con rắn đó, khôi phục đạo hạnh cho ngươi, ta sẽ đưa ngươi trở về Thiên đình!”
Hắn nói: “Thần sẽ không hối hận…”
Ngọc Đế phẫn nộ, quát to: “Ngay lập tức đem hắn đánh hạ xuống phàm trần!!”
Ta cả kinh, tỉnh giấc!
Ta xem con rùa ấy, thấy ánh mắt đó vô cùng quen thuộc, chẳng lẽ là hắn?
Ta nhớ ngày đó, ở Long cung cũng là hai chữ “Dứt khoát”!
Ta tìm sư phụ: “Sư phụ, chuyện gì xảy ra với hắn?” Sư phụ kinh hãi: “Ngươi biết!”
“Con vừa mơ thấy hắn bị Ngọc đế đánh hạ phàm trần…”
“Ý trời, ý trời!” Sư phụ thì thầm nói với chính bản thân mình.
“Nói cho con biết, sư phụ, nói cho con….” Ta vội vã nói: “Mọi chuyện rốt cuộc là sao?”
Sư phụ thở dài một hơi, nói: “Hắn từ khi đem ngươi đến Long cung, đã bị các thần tiên khác hãm hại, nói hắn động tâm với ngươi. Ngọc đế nổi giận, đem hắn đánh hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sinh-tu-the-chuyen-tinh-yeu-cua-mot-con-ran-nho/755074/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.