Mang thai thực sự không phải chuyện nhẹ nhàng gì. Đến khi sinh mệnh nhỏ trong bụng lớn chừng năm tháng, chúng tôi đã có thể biết được nó là một cô bé xinh đẹp rồi. Nhưng cùng với đó là vụ nghén không ngưng nghỉ, cùng với cơ thể toát mồ hôi trộm.
Cuối tuần, Châu Kim Trạch đưa tôi đến bệnh viện khám thai, vẫn là nữ bác sĩ tóc vàng hiền hậu dẫn tôi vào trong phòng, dặn dò Châu Kim Trạch chờ ở bên ngoài là được.
“Cũng có phải phụ nữ đâu, tránh làm gì chứ.” Châu Kim Trạch hậm hực ngồi xuống.
Tôi khẽ cười với hắn ta, cánh cửa trước mặt đóng lại không chút do dự.
“Nói tình trạng dạo này của anh trước đi.” Nữ bác sĩ tóc vàng đỡ tôi lên chiếc sofa mềm, kiên nhẫn chuẩn bị ghi chép.
“Lợm giọng, buồn nôn, không muốn ăn, mất ngủ nghiêm trọng, người thì rất hay tự nhiên toát mồ hôi trộm…”
“Chờ đã.” Nữ bác sĩ ngắt lời tôi, “Lợm giọng buồn nôn chán ăn là triệu chứng của nghén, nhưng mà mất ngủ nghiêm trọng với tự nhiên toát mồ hôi trộm, thế này rõ ràng là do sức khỏe anh yếu và suy nhược thần kinh nhẹ mà.”
Cô liếc ra ngoài cửa vẻ nghiền ngẫm rồi hỏi tiếp: “Anh đã nói với chồng anh chưa?”
Tôi hắng giọng đáp: “Chưa, tôi với anh ta ngủ riêng.”
“Ngủ riêng sao? Tướng ngủ của anh ta không tốt, sợ bất cẩn đạp phải anh à?” Trông nữ bác sĩ rất ngạc nhiên.
Đúng thật, nếu gặp phải một ông chồng tướng ngủ xấu, khi ngủ rất có khả năng sẽ làm ra một số hành động vô ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sat-thuc-luc/4053409/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.