Khi Tống Nhụy đưa Mộ Lạc Lạc vào phòng của tổng giám đốc,không ngoài dự đoán của Mộ Lạc Lạc, đôi mắt Địch Nam ánh lên vẻ khó chịu.
Tống Nhụy đứng yên một góc, nếu không phải Mộ Lạc Lạcchủ động tìm thì cô hoàn toàn không nhận ra đây chính là cô nhóc hai năm trướcvới khuôn mặt mộc tinh khôi và luôn mang theo những quyển truyện tranh bênmình.
Mộ Lạc Lạc bây giờ toát lên một vẻ hấp dẫn chỉ có ởnhững cô gái tự tin, năng động. Tống Nhụy cuối cùng đã hiểu vì sao giám đốc lạilấy cô làm vợ, có thể đã sớm nhận ra Mộ Lạc Lạc sẽ là người đẹp.
Địch Nam nheo mày, nhìn vào cái dây lấp lánh ở bụngcô.
“Tống Nhụy cô đi ra ngoài trước đi, tôi muốn nóichuyện riêng với Mộ Lạc Lạc.”
“Vâng.” Tống Nhụy cúi người, theo những gì cô biết vềĐịch Nam, Mộ Lạc Lạc sẽ bị mắng tơi bời.
Chờ tới khi Tống Nhụy ra ngoài, Địch Nam đứng dậy, đimột vòng quanh bàn làm việc.
“Em gắn khuyên rốn?”
“Vâng, không được sao?” Thực ra là cô dán vào.
“Em đang thách thức sức chịu đựng của anh?” Địch Namhất hàm hỏi.
“Gì cơ? Em rất ngoan mà.” Mộ Lạc Lạc đưa ngón tay lênthổi thổi.
“Ăn mặc kiểu này khác gì không mặc?”
“Vậy thì bây giờ em… cởi?” Cô cố tỏ thái độ bất cần.
“Mộ Lạc Lạc!”
“Vẫn ở đây mà. Chủ tịch có gì sai bảo?” Cô giả bộ phụctùng.
Không phải là Địch Nam cổ hủ với kiểu ăn mặc này, chỉlà cô hơi quá đáng, nam nhân viên trong công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sao-hoa-den-la-ma/2256353/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.