Bữa tiệc Giáng sinh rất nhộn nhịp, nhạc rập rình, sinhviên các trường đang tụ tập tại đại sảnh, tất cả cùng chúc mừng cho ngày Chúara đời. Mộ Lạc Lạc đi chỉnh lại bộ y phục, Hàn Tư Viễn đứng ở cửa ra vào chờcô, tầm mười phút sau, anh đã nhận được vô số ánh mắt đưa tình hoặc trực tiếphoặc gián tiếp của các cô gái đẹp.
Mộ Lạc Lạc kiễng chân lên tìm Hàn Tư Viễn, chỉ nhìnthấy anh đang đứng ở phía trước lan can cửa, không ngừng vẫy tay, lắc đầu, tháiđộ từ chối của anh làm cho các cô gái vô cùng thất vọng. Các chàng trai châu Âuvề cơ bản là cao to, khỏe mạnh, nhưng Hàn Tư Viễn đứng cạnh họ cũng không tỏ rathua kém, nhưng khi đã quen mắt với những vẻ gồ ghề của các chàng trai châu Âu,thì vẻ nho nhã và nhẹ nhàng của các chàng trai phương Đông lại tỏ ra thu hútmọi người hơn. Hàn Tư Viễn hướng người về phía cô vẫy tay, cảm thấy có phầnnhiệt tình quá, cười nói: “Mộ Lạc Lạc, đứng ở đó đừng đi đâu, anh qua đón em.”
Cô rất mong người chủ động đi về phía mình là ĐịchNam, nhưng hiện thực phũ phàng cho cô biết, Địch Nam vẫn đứng nguyên ở vị trícũ. Cô chạy thục mạng đuổi theo, để có thể sánh ngang với Địch Nam, cô đã cốgắng học hành, không bỏ học, nhưng anh thì sao, anh vốn không nhận ra điều đó.
Hàn Tư Viễn đứng cách cô một đoạn, lịch sự đưa tay ra,Mộ Lạc Lạc chỉ do dự một giây, rồi đặt tay mình lên bàn tay ấm áp đó.
“Đói rồi phải không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sao-hoa-den-la-ma/2256331/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.