Mộ Lạc Lạc nhìn đống giáo trình môn tự chọn rất phứctạp. Sinh học, hóa học, địa chất học, toán học, vật lý, kinh tế, tiếng Anh,lịch sử, xã hội học, khoa học chính trị, tâm lý học, y học... Harvard đúng làkhông phải nơi mà người bình thường có thể bước chân vào. Theo lịch sử nước Mỹ,có rất nhiều tổng thống tốt nghiệp đại học ở Harvard. Mộ Lạc Lạc a ma tơ nhưcô... làm sao có bản lĩnh để vào trường đại học tốt như vậy được.
Tống Nhụy uống một ngụm nước trà nóng, nhìn xungquanh, một chiếc giường đơn cũ kĩ, những vật dụng trong nhà dường như đã lỗithời từ lâu, lẽ nào Chủ tịch Địch muốn làm từ thiện, trợ cấp cho những sinhviên nghèo du học? Nhưng, cô gái tên Mộ Lạc Lạc cũng không có biểu hiện gì vuivẻ.
Mộ Lạc Lạc uể oải lên tiếng, kéo góc áo tiếp tục nhìn:“Anh ấy ở đâu...”
“Cô đang nói đến Chủ tịch Địch?” Tống Nhụy ngẩng đầuxác nhận.
Mộ Lạc Lạc khẽ gật đầu, Địch Nam thật ác, định khônggặp mặt nữa sao.
“Gần đây Chủ tịch Địch rất bận, cho nên đã căn dặn tôilàm các thủ tục du học cho cô Mộ.”
Mộ Lạc Lạc khẽ hắng giọng, lẩm bẩm nói: “Anh ta có gìbận chứ, bận đến nỗi sẽ không đi làm thầy giáo sao...”
Tống Nhụy ngây người, cô thực sự không biết một nămnay Địch Nam bận gì, nhưng công ty vẫn hoạt động bình thường, lương hàng thángvẫn trả đều. Cô nhìn Mộ Lạc Lạc đang tức tối: “Cô Mộ và Chủ tịch Địch quen nhauở trường sao?”
Mộ Lạc Lạc lười biếng ngẩng đầu: “Xin hỏi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sao-hoa-den-la-ma/2256322/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.