Phương Dung rơi vào tình huống khó xử, ánh mắt củaĐịch Nam như muốn đuổi cô đi.
Địch Nam cười, thật sự thì anh cũng không hiểu nổimình thế nào nữa, có thể trong tiềm thức cũng có một chút ý niệm trả thù, cóthể anh đã tuyệt vọng với tình yêu hôn nhân.
Phương Dung rảo bước rời khỏi tòa nhà ký túc, nước mắtkhông ngừng rơi, cô thật sự đau lòng vì Địch Nam. Không hiểu sao anh lại tựnhốt mình trong ngôi trường này, mỗi tháng nhận những đồng lương ít ỏi, sốngnhững ngày tháng vô vị, từ trước tới giờ anh luôn làm việc lớn, nhưng mới cómột năm, rốt cuộc thì đã có biến cố gì?
“Phương Dung?” Hàn Tư Viễn gọi cô với vẻ không chắcchắn.
Phương Dung sững người, cái giọng đáng ghét đó, đếnchết cũng không thể quên được.
“Tại sao anh lại ở đây?” Mặt cô đầy vẻ cảnh giác.
Hàn Tư Viễn nhún nhún vai: “Trường là nơi để học mà,anh ở đây không hợp lý à?”
Phương Dung hận Hàn Tư Viễn đến tận xương tủy, nếukhông phải chính anh ta là người bày ra quỷ kế đó, thì cô đã không mất ĐịchNam.
Chính Phương Dung chứ không phải ai khác vô hình trungtrở thành vật hi sinh trong cuộc chiến giữa anh em họ, tất nhiên, sau khi sựviệc xảy ra cố mới chợt tỉnh ngộ. Hàn Tư Viễn thấy cô im lặng không nói, bướclại gần, Phương Dung tỏ thái độ khinh bỉ tránh xa anh ta, hỏi: “Đầu tiên anh bỏrơi tôi không nói một lời, tiếp đến anh biến mất không chút tăm tích, giờ lạichào hỏi tôi như không có chuyện gì, anh có tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sao-hoa-den-la-ma/2256274/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.