Bảy lính đánh thuê ở lại tuy không thể dùng từ đám ô hợp để hình dung, nhưng mà bản lĩnh còn thật là không quá cao, tuy rằng tố chất thân thể của lính đánh thuê không có đấu khí vẫn hơn người thường vài lần, kỹ xảo chiến đấu cũng có một chút, mỗi người cũng am hiểu kỹ năng riêng, có lẽ cũng chẳng phải ở phương diện chiến đấu, nhưng rốt cuộc vẫn không thể so với Xavier hằng năm lăn lộn ở trong rừng rậm cùng Diệp Lâm có được thân thể vô cùng không bình thường gần như không thể xưng là nhân loại.
Có đấu khí cùng không có đấu khí, đó là hoàn toàn khác biệt, cho dù là một kiếm sĩ cấp một, có lẽ Xavier cùng Diệp Lâm cũng phải cẩn thận một chút, đáng tiếc Lenny đã mang hết kiếm sĩ cùng ma pháp học đồ trong đám người kia đi.
Dưới bóng đêm, Diệp Lâm tay cầm song kiếm nhanh nhẹn khởi vũ dưới ánh trăng, qua lâu như vậy, Diệp Lâm đã sớm chết lặng, lúc đầu thể chất choáng chuyển động tròn khiến y chịu nhiều đau khổ, hiện tại lại có thể không để ý chút nào mà quay vòng cả ngày.
Xavier vẫn khoác cái áo choàng đầy bụi kia như trước, vết máu đỏ tươi nhỏ giọt xuống từ chủy thủ đen nhánh trên tay, từng giọt nhỏ vào trong bùn đất, hắn đi về phía Diệp Lâm, “Đi thôi.”
Diệp Lâm thở dài, “Ừ.”
Ngày xưa y cũng là thanh niên tốt xuất thân từ gia đình bần nông, nhưng hôm nay nhìn thấy những thi thể đã sớm không có dấu hiệu sống này, lại có thể vẫn thờ ơ, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-that-tu/178695/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.