Lúc Diệp Lâm nhìn thấy phần báo cáo kia quả thật có thể nói vô cùng kinh ngạc, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.
“Cũng là vị đường đệ kia của ta xui xẻo, Lancelot vừa mới vinh quang thăng lên làm hồng y giáo chủ, cố tình đúng tại thời điểm mấu chốt này hắn lại đắc tội giáo hội, phòng chừng Lancelot là giết gà dọa khỉ, nào biết được vị đường đệ này của ta tuổi không lớn lắm, thủ đoạn lại thật sự không tính kém.” Auckland rót cho mình một chén rượu nho, giọng nói mang theo trào phúng.
Diệp Lâm cau mày, “Trong một thời gian ngắn bốn lần ám sát mười một lần ám hại, đây căn bản không giống giết gà dọa khỉ, mà giống như có thâm thù đại hận với đường đệ ngươi.”
Auckland nhún nhún vai, “Ta nào biết được, có lẽ hắn đoạt nữ nhân của giáo chủ Lancelot?”
“Tên kia căn bản không ra trò trống gì, giết hay hủy đều được, không cần rất để ở trong lòng.” Xavier nhìn các loại tin tức mấy người Pegit đưa tới, tấm da dê thật dày chất đầy trên bàn, Diệp Lâm tỏ vẻ, cũng chỉ có biến thái như Xavier mới có thể xử lý đến thành thạo nhiều chuyện như vậy.
Auckland lạnh lùng mỉm cười, “Cũng không thể xem nhẹ hắn như vậy đâu, trong bốn năm chúng ta vắng mặt này, rõ ràng rất nhiều thứ đặt trên người người bình thường thì đã sớm mất mạng, nhưng đường đệ tốt của ta lại vẫn sống đến là tốt.” Hắn nhìn thoáng qua Diệp Lâm, “Đúng rồi, nghe nói con gái duy nhất của vị cô cô kia của ngươi cùng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-that-tu/1574867/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.