“Chờ một chút, Xavier là có ý gì?” Garfield bỗng nhiên mở miệng.
Lúc này Diệp Lâm mới phát hiện y nói sai… Kia cái gì, nghĩ cần phải gọi tên gì cùng với gọi tên gì là hai chuyện khác nhau, sau khi y đến thế giới này gọi tên Xavier này nhiều năm như vậy đã sớm quen miệng, mỗi lần gọi Sal đều phải vô cùng cố gắng nhớ không được gọi sai, mà lúc này không phải là nhất thời lơi lỏng nên quên sao!
Tuy rằng giật mình nhưng trên mặt y lại không hề lộ ra mảy may nửa điểm.
Xavier phản ứng cực nhanh, hắn nhìn về phía Garfield, “Ngươi không biết?”
Garfield sửng sốt, “Biết cái gì?”
“Ta cùng Lâm từ nhỏ bị người bắt cóc, lưu lạc bên ngoài, vì trốn tránh người nọ đuổi bắt, ở thành nhỏ hoang vắng cách xa đô thành như vậy là căn bản không dám dùng tên ban đầu, năm đó cũng bởi vì gọi tên đối phương mà bị người đuổi bắt chúng ta phát hiện tung tích, cho nên từ đó về sau, ta gọi Lind cho tới bây giờ chỉ gọi Lâm(1),mà bản thân ta thì hoàn toàn đổi tên.” Xavier chậm rãi nói, “Đương nhiên, có lẽ với các ngươi mà nói là không thể tưởng tượng, ta cùng Lâm quả thật có bốn năm phải sống trốn đông trốn tây.”
Garfield bị giọng điệu nghiêm túc tang thương của hắn làm cho có chút ngại ngùng, “Thì ra là như vậy.”
Diệp Lâm tỏ vẻ, ngay cả y cũng có chút tin tưởng loại giải thích này, Xavier, ngươi quả nhiên là cấp bậc ảnh đế!
“Garfield, ngươi muốn cùng ta hợp tác kiếm tiền?”
Nói đến kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-that-tu/1574823/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.