Trong bóng đêm, Diệp Lâm nhìn thấy trong ngõ nhỏ đối diện sau cửa sổ trừ hai người bọn họ vừa mới nghe được tiếng nói ra, không lâu sau lại có bốn người đến tụ họp lại với bọn họ.
“… Đồ vật tới tay?”
“Ừ, chỉ còn một loại cuối cùng này.” Trên lưng người nói chuyện vác một cái bao rất lớn, nhìn trọng lượng không nhẹ.
Người mở miệng đầu tiên mặc một thân áo choàng đen, hơn nữa bên ngoài còn khoác một cái áo choàng có mũ trùm, căn bản không nhìn rõ là cái dạng gì, nhưng từ giọng điệu kiêu căng cùng cây trượng chỉ lộ ra khỏi quần áo một đoạn ngắn của hắn đến xem, Diệp Lâm đoán vị này là một ma pháp sư.
“Đã nói tiền trao cháo múc!” Trừ vị ma pháp sư này ra, năm vị khác hiển nhiên là cùng một phe.
Người áo đen thanh âm trơn mềm, nghe có loại cảm giác âm lãnh khiến người cực kỳ không thoải mái, “Mở bao ra.”
Người vác bao nghe vậy, đặt bao xuống, cởi ra, nhờ ánh trăng, Diệp Lâm nhìn thấy một mái tóc vàng rực rỡ rối tung tản ra, ở trong ngõ nhỏ âm u kia càng thêm lóa mắt.
Diệp Lâm thiếu chút nữa kêu ra tiếng, gắt gao bịt kín miệng mình, bởi vì thiếu niên nằm trên mặt đất hai mắt nhắm nghiền, sắc môi tái nhợt kia, không phải Auckland đang hôn mê thì còn là ai?
Đầu ngón tay người áo đen khẽ nhúc nhích, trước mắt xuất hiện hình ảnh giống như một mặt gương, mà trong hình ảnh chính là Auckland ngồi nghiêm chỉnh mang theo nụ cười tao nhã, vì thế hắn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-that-tu/1574820/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.