Lúc này trời cũng tối xuống, có điều trước khi ăn cơm phải bái tế tổ tiên, đương nhiên là kể cả ông nội Lai Sinh.
Lúc này không cần Loan Loan mở miệng, Lai Sinh thấy đồ đã chuẩn bị xong liền chủ động chuyển ghế ra sân. Chờ đến lúc Loan Loan đi ra, Lai Sinh đã sắp xếp đồ cúng xong, gồm hoa quả và thịt, tiền giấy, hương trắng đều đã chuẩn bị xong, điều này khiến nàng kinh ngạc không chỉ chút ít mà thôi đâu.
Người cần cúng bái có cha mẹ, bà nội Bách Thủ, và ông nội Lai Sinh, Loan Loan nói cho hắn biết: “Phần này là của ông nội đệ, bước sang năm mới rồi, đệ đốt cho ông nhiều giấy tiền chút, để ông có thể vui vẻ, tiền giấy phải thả vào lửa, không cháy thì người trên trời không nhận được…” Vốn nàng còn muốn nói để ông nội phù hộ Lai Sinh bình an, vui vui vẻ vẻ qua cả đời, lại không đau ốm, không hoạn nạn, nhưng nghĩ lại, câu nàng vừa nói Lai Sinh đã không hiểu, nếu lại nói thêm thì nhất định Lai Sinh sẽ đi theo nàng đặt câu hỏi cả đêm mất. Trước đây, mỗi lần tế bái là Loan Loan đều vừa đốt giấy tiền vàng bạc vừa cầu nguyện, sau đó Lai Sinh đứng bên cạnh tò mò hỏi nàng câu này nghĩa là gì, câu kia nghĩa là gì, vì sao lại nói như vậy vân vân….
Nhưng kì lạ là Lai Sinh không có chút phản ứng nào với câu nàng vừa nói, nếu đổi lại bình thường hắn nhất định sẽ hỏi: “Vì sao phải đốt giấy tiền? Đốt hết rồi vậy làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586416/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.