Edit: Quỳnh TrúcBeta: Tuyết YSau khi thu hoạch lúa xong, mọi người từ từ thu dọn ruộng đồng rồi lại tiếp tục gieo giống. Chờ khi gieo giống xong, công việc ngoài đồng coi như đã thật sự hoàn thành. Không có Lai Sinh, nhưng trong nhà lại có thêm đứa bé, Loan Loan và Bách Thủ quả thực loay hoay trước sau không xuể.
Nhưng mà không đợi hai người thở phào nhẹ nhõm, buổi sáng nhân lúc rảnh rỗi Bách Thủ lại tranh thủ lên núi săn thú, hắn giữ lại một con gà rừng hầm canh, còn mấy con khác thì đem ra chợ bán. Sau khi trở về, cảm xúc hắn vẫn luôn bất thường.
Bách Thủ vốn không phải là người biết nói dối, mặc dù sau khi trở về vẫn giúp Loan Loan nấu cơm, giặt đồ như thường ngày, nhưng lúc Loan Loan ôm con ngồi nghỉ ngơi trong sân, nàng đã nói chuyện với hắn nhiều lần thế mà hắn đều không nghe thấy.
Nàng bảo hắn vào nhà lấy tã cho con, hắn lại mang ra một bộ quần áo, bảo hắn ra vườn rau nhổ cỏ, hắn lại ngồi xổm ngẩn người trong vườn, lại còn cười nói với Loan Loan là mình chỉ hơi mệt. Có điều, nụ cười kia nhìn thế nào cũng thấy có khá miễn cưỡng.
Từ trước tới giờ Bách Thủ chưa bao giờ như vậy, trước đây cũng có thời gian mệt mỏi thế nhưng hắn chưa từng phàn nàn một câu nào, huống chi hai ngày này trong nhà đã rảnh rỗi nhiều.
Sau đó Loan Loan lại hỏi hắn lần nữa, cộng thêm uy hiếp, rốt cục hắn cũng thỏa hiệp, hắn mang thần sắc bất an, ánh mắt mơ hồ, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586410/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.