Edit: Quỳnh Trúc Beta: Tuyết Y Đợi đến khi Dương Khai Thạch đến trả xe trâu, Loan Loan tò mò hỏi hắn: “Buổi sáng đi ra ngoài không phải rất vui vẻ sao? Thế này là sao ? Gặp phải chuyện gì rồi à?”
Dương Khai Thạch nhìn Bách Thủ cùng Loan Loan một cái, có ý muốn nói lại thôi.
“Sao hôm nay huynh cứ ấp a ấp úng vậy, có chuyện gì thì nói thẳng đi!” Bách Thủ bên cạnh cũng nói.
Dương Khai Thạch nặng nề thở dài, sau đó lắc đầu: “Không có gì.” Nói xong rời khỏi sân.
Loan Loan và Bách Thủ thấy thế thì có chút nghi hoặc.
Ngày tiếp theo, Dương Phong lại trở về.
Lần này hắn về nhà trước, một lúc lâu sau lại từ trong nhà đi ra với sắc mặt khó coi, Dương Khai Thạch đuổi theo phía sau, hai người ầm ĩ mấy câu ở trước cửa, sau đó Dương Phong xụ mặt đi thẳng về phía nhà Loan Loan.
Thời tiết rất đẹp, mặt trời trên cao chói lọi.
Loan Loan nấu nước xong, Bách Thủ lại cố ý đốt chậu than để một góc khác trong phòng tắm, khi hai người đang tắm cho con, Dương Phong đã tới. Hai người rất ngoài ý muốn.
Dương Phong tùy ý lại tự nhiên, cười ha ha nói: “A, tắm cho thằng bé sao?” Sau đó lại nói: “Các người cứ làm đi, ta đi dạo.”
Hai người hồ nghi. Bách Thủ rướn cổ nhìn ra sân, quả nhiên Dương Phong còn trong sân, xem ra có chuyện quan trọng. Nhanh chóng tắm rửa cho con xong, Loan Loan cho con mặc quần áo vài ngày trước đó nàng tự may, đường may không được đẹp lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586408/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.