Edit: Quỳnh TrúcBeta: Tuyết YBuổi nói chuyện với Lý Nhị khiến Loan Loan oán giận không dứt, nhưng nghĩ lại thì cho dù Âu Dương gia cố ý bảo bọn họ khuyên giải Lai Sinh, cũng phải là Đại lão gia phái người đi chứ sao lại là người khác, Lai Sinh tại sao không ăn cơm, rõ ràng là Âu Dương gia đòi hỏi quy củ quá nhiều.
Huống chi, ngày đó Lai Sinh bị Âu Dương gia kiên quyết mang đi, cả đồ đạc cũng không cần, có thể thấy được đối phương cũng không muốn Lai Sinh còn liên quan gì đến bọn họ. Lời nói của Triệu Nhị bỗng khiến nàng cảm thấy nghi ngờ.
Loan Loan nhìn hắn một cái, nói: “Để Lai Sinh về, không biết là ý của Âu Dương Đại lão gia hay là. . . . . . ?”
“Đây tất nhiên có ý của Lão thái gia, Đại lão gia nóng lòng thương con, mong con hơn người, Lão thái gia sợ Đại Lão gia không nghe theo, nên quyết định để cho thiếu gia về ở tạm trước.”
“Nếu Lão thái gia đã quyết định, các ngươi có thể đưa đệ ấy về thẳng nhà là được, vì sao còn muốn chúng ta trực tiếp đến thăm?” Loan Loan đã khôi phục bình tĩnh.
“Nguyên nhân này không nói ra chắc hẳn hai vị cũng hiểu, các ngươi cùng Lai Sinh thiếu gia sống chung đã lâu, đương nhiên hiểu rõ cậu ấy, đến lúc đó chỉ cần nói đầu óc cậu ấy không linh hoạt, là người ngốc, cần phải có người kiên nhẫn khuyên bảo là đủ. Vì suy nghĩ cho tương lai, chắc hẳn Đại lão gia cũng không thể nói gì hơn.”
Ánh mắt Loan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586406/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.