Edit: Sarah Khanh
Beta: Tuyết Y
Loan Loan đi một vòng quanh con ngựa, trong lòng nói thầm không biết quý nhân ở đâu đến thôn các nàng đây. Nhưng một lúc lâu rồi mà cũng không thấy người nào, chẳng lẽ muốn mình dọn dẹp?
Loan Loan nhíu mày nhìn cái đống vẫn đang bốc hơi nóng kia.
Đúng lúc này, một nam tử trẻ tuổi từ bên ngoài đám người chen vào, nhìn thấy Loan Loan đang đứng ở chỗ cách con ngựa không xa, hắn không khỏi âm thầm đánh giá nàng một phen.
Loan Loan đưa mắt nhìn nam tử trẻ tuổi, rồi quay đầu lại nhìn con ngựa lớn đang thoải mái ngoắc ngoắc cái đuôi, mở miệng lớn tiếng nói: “Ngựa này là của ai vậy, không biết trông coi sao?”
Nghe vậy, ánh mắt nam tử trẻ tuổi sáng lên, tiến lên rất có lễ phép nhìn nàng, mỉm cười nói: “Xin hỏi cô nương là Vương cô nương?”
Loan Loan sửng sốt.
Đây là lần đầu tiên nàng nghe người ta gọi mình như vậy, rồi nàng lạị đánh giá hắn từ đầu đến chân.
Mi thanh mục tú, nói chuyện trầm ổn hữu lễ, ánh mắt nhìn người khác mang theo thiện ý, bộ dáng rất dễ nói chuyện, tròng mắt chuyển động lộ ra sự khôn khéo, trên người mặc một bộ quần áo màu xám tro, nhìn thì bình thường nhưng chất liệu tốt hơn quần áo bọn họ đang mặc, trái ngược với những tên sai vặt của gia đình giàu có.
Chỉ một câu thôi, hắn rất lạ mặt, nàng không quen.
Thấy Loan Loan gật đầu, nam tử lại cười nói: “Vương cô nương…”
Loan Loan giơ nhẹ tay chặn ngang lời hắn nói, chỉ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586394/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.