May mà số hạt tầm bóp mua hôm đó có thể đủ nấu được vài bữa. Ngày hôm sau, sau khi ăn cơm trưa xong, Lai Sinh lại la hét đòi ăn bột lạnh, Loan Loan liền nói với hắn: “Đệ đi cắt rau cho lợn với ca đi, một lát trở về sẽ có bột lạnh ăn!”
Thế là lúc cắt rau cho lợn, Lai Sinh làm việc vô cùng gắng sức, ngày thường hắn làm việc cứ lười biếng, hết nhìn đông lại nhìn tây, nhưng chỉ cần Loan Loan hứa là làm xong việc sẽ có bột lạnh ăn thì hắn sẽ làm việc chăm chỉ hẳn lên. Ai bảo trời nóng như thế này nên hắn thích ăn món mát lạnh đó chứ!
Nhưng mỗi lần Loan Loan cũng không làm nhiều, ba người mỗi người nhiều nhất chỉ được hai bát! Nếu nhiều hơn nữa, chỉ sợ Lai Sinh sẽ bị tiêu chảy mất!
Đã liên tiếp hơn mười ngày hai người cũng không bước chân ra khỏi cửa, đợi đến khi có thể ra ngoài ruộng làm cỏ, thì ba người liền bận rộn suốt mấy ngày. Ngày hôm nay, sau khi cuốc xong mảnh ruộng cuối cùng thì đã vừa đúng tới chiều, trời càng lúc nàng nóng, ba người bận rộn cả ngày, trên người đều ướt đẫm mồ hôi. Khi về nhà, chuyện đầu tiên mà Loan Loan làm là đi nấu nước, tranh thủ thời gian chờ nước sôi, nàng đi giặt toàn bộ mấy đôi giày vừa cởi ra. Vì cả ba đều mang giày rơm nên việc tẩy rửa rất dễ dàng.
Nước đã sôi, nàng cũng chẳng còn tâm trạng mà ngâm mình trong bồn, hiện tại chỉ muốn nhanh chóng gột rửa mùi mồ hôi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586354/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.