Hai mắt mẹ Trường Thọ tỏa sáng, nói: “Thật sao?” Lại nhìn về phía Loan Loan.
Loan Loan cười cười gật đầu, người trong cuộc không có ý kiến, nàng có ý kiến gì?
Mười cái mắc áo, Lý Đại Trí cầm năm cái, chia cho mẹ Trường Thọ năm cái. Bà nhìn nhìn rồi gật đầu tán thưởng, cái này của Bách Thủ làm quả thực là nhìn đẹp hơn hẳn. Quay người đưa mắc áo cho con trai út- Vương Thanh Sơn, đồng thời cũng nói: “Thanh Sơn về nghiên cứu rồi học hỏi một chút nhé con, lấy mắc áo nhà mình làm hôm trước đổi thành loại này, con xem, hoa văn trên này thật đẹp mắt nha, mẹ vẫn luôn nói Bách Thủ nghĩ rất chu đáo mà, kiểu dáng hoa văn như này mà cũng có thể nghĩ ra được…”
Nói xong, lại nhìn Loan Loan cười cười. Tiếp đó lại nói với Vương Thanh Sơn, “Con suốt ngày ở nhà bện sọt, sao không nghĩ ra làm cái này, nếu không có việc gì thì hỏi Bách Thủ nhiều một chút, nếu ngày nào đó mang mấy cái gùi, sọt cũng có mấy cái hoa văn này, nói không chừng còn có nhiều người mua hơn một chút…”
Cũng không kiêng dè còn có người ngoài đang đứng bên cạnh, mẹ Trường Thọ lại tiếp tục nói bla bla bla, Lý Đại Trí cầm cái cuốc, tiếp tục cuốc đất; Loan Loan muốn rời đi luôn, nhưng người ta đang nói chuyện dở dang, mình đi như vậy thì có vẻ không lễ phép, đành phải quay đầu nhìn sang bên kia, giả vờ như không nghe thấy.
Đoán chừng Vương Thanh Sơn cảm thấy như vậy rất mất mặt, cầm mắc áo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586309/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.