Hôm nay ăn xong bữa trưa Loan Loan chuyển cối đá ra giữa sân, trên mặt đất hiện lên bóng nàng nghiêng nghiêng, cả người cảm thấy thật ấm áp.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên trời quang mây tạnh, chẳng biết từ bao giờ mây mù đã bị xua tan lộ ra mặt trời chói lọi.
Thời tiết thật đẹp!
Quay người cầm cái rổ đầy ớt tươi đưa Bách Thủ, lại cầm một cái gậy nhét cho Lai Sinh. Trong lúc chờ hai người xuống núi ra bờ sông. Nàng lấy ghế ra ngồi cạnh cối đá, bóc một nắm hạt tiêu khô cho vào trong cối, cầm chày bắt đầu giã.
Sau khi rửa sạch ớt, hai người Bách Thủ dùng gậy gánh về để tránh ướt quần áo.
Lúc hai người về đến nhà, Loan Loan vừa mới giã thử được một ít hạt tiêu, nàng mở mảnh vải phủ trong cối ra liền có mùi thơm lan tỏa trong không khí.
Bột tiêu hơi to nhưng thế này đã rất tốt rồi, nàng đổ bột tiêu vào trong bao vải đã được chuẩn bị từ trước.
Bách Thủ biết đây chính là bột tiêu mà vợ nói.
Lai Sinh cũng rất tò mò, chỉ thấy từng hạt gì đó được bỏ vào, một lúc sau đã thành bột phấn, còn tỏa ra mùi thơm, đột nhiên Lai Sinh cảm thấy rất thú vị. Loan Loan không lay chuyển được đành phải nhường chày lại, nói cho hắn biết cách giã hạt tiêu. Nàng đứng ở bên cạnh, sau khi xác định hắn đã hiểu rồi, lúc này nàng mới đi vào phòng bếp cầm con dao ra, chuẩn bị một ít nước sạch, rửa sạch ớt mà Bách Thủ đã chuẩn bị rồi đặt lên thớt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586284/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.