Thu dọn xong xuôi, Bách Thủ dùng đòn gánh khiêng hai gùi cỏ lên vai, hai người xuống núi ra đến bờ sông. 
Cỏ này có tác dụng rất lớn với Loan Loan. Bọn họ không có bếp lò, trước tiên phải làm bánh xong rồi mang ra chợ bán, vì vậy phải giữ bánh này còn nóng cho đến khi ra được phiên chợ, như vậy người mua mới có thể ngửi thấy được mùi thơm. Không có biện pháp tốt, không có danh tiếng, chỉ có thể dùng mùi thơm đặc biệt tới hấp dẫn người qua đường. Mà sau khi cỏ được rửa sạch, phơi khô, Loan Loan định dùng bộ quần áo cũ nát của Bách Thủ bao cỏ khô lại, lót trong giỏ trúc, rồi mới để bánh vào bên trong, như vậy mới giữ được độ ấm lâu. 
Lúc hai người vác gùi đi đến bờ sông, trong ruộng có không ít người làm việc kinh ngạc hiếu kì nhìn hai người. Thôn nhỏ, nhà ai có việc mà mọi người không biết? Mấy ngày nay Loan Loan và Bách Thủ xuất hiện trong thôn tần số tăng cao, lực chú ý của mọi người đối với hai người cũng ngày càng tăng! 
Chuyện Loan Loan tặng đồ cho nhà Nguyên Bảo mọi người đều biết, tiếp theo lại truyền tới không ít chuyện về Loan Loan và Bách Thủ, tất cả mọi người tò mò hai người ở cách xa ngoài thôn này đang làm chuyện gì? 
Trong ruộng, tiếng líu ríu thì thầm thảo luận vang lên. 
Mẹ Kim Đản đi tới bên cạnh mẹ Lan Hoa, bát quái: “Tẩu đoán coi bọn họ đang làm gì?” 
Mẹ Lan Hoa cẩn thận ghé mắt nhìn nam nhân nhà mình đang làm việc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586267/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.