Cuộc sống hiện tại của Loan Loan gồm có hai chuyện cơ bản: ăn cơm, kiếm bạc. 
Sớm tinh mơ hôm sau, Loan Loan theo Bách Thủ ra chợ. Lúc đi qua cửa thôn gặp được cha mẹ Nguyên Bảo đang cầm nông cụ mới từ trong nhà đi ra. 
Loan Loan vẫn tươi cười chào hỏi: “Dương đại ca, Dương đại tẩu muốn đi ra ngoài làm việc à?” 
Hai người sững sờ, so với sự kinh ngạc khi lúc đầu gặp Loan Loan thì vẻ mặt hiện tại đã coi như bình tĩnh rồi, mặc dù trong lòng đã nhận biết Loan Loan, nhưng mỗi lần nhìn thấy vẫn không khỏi suy nghĩ. 
Mẹ Nguyên Bảo hơi mất tự nhiên cười cười: “Đúng vậy!” 
Ánh mắt quét qua bên cạnh, thấy Bách Thủ đeo gùi, phía ngoài dùng vải che, không biết bên trong là thứ gì. 
Loan Loan ung dung thản nhiên cười, lại nói: “Chúng ta đang muốn ra chợ bán măng, không trì hoãn hai người làm việc nữa.” Nói xong, liền cùng Bách Thủ ra khỏi thôn. 
Mẹ Nguyên Bảo đứng tại chỗ khó hiểu giây lát, xoay người lại đã thấy cha Nguyên Bảo đi vào trong ruộng, vội vàng theo sau, khẽ nói: “Chàng nói xem, bọn họ thật sự lên núi đào măng mang đi bán sao?” Nếu quả thật nói bạc để chỗ ấy, nào có đạo lý không chiếm chứ. 
Cha Nguyên Bảo ngưng mày, không đáp lời. 
Sau khi Loan Loan và Bách Thủ đến chợ, đi dến quán rượu trước, kể từ khi có ước định với chưởng quỹ của quán rượu, mỗi lần bán thú săn đều dễ dàng hơn rất nhiều. Sau khi đưa thú săn cho tửu lâu, chưởng quỹ do dự một chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586265/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.