Nam tử tướng mạo tuấn tú, da trắng hơn những người khác trong thôn, hiển nhiên bình thường chắc không phải lao động ở ruộng đồng, chẳng lẽ lại là một tú tài? Nhưng hắn ăn mặc cũng rất kỳ quái, một thân trường sam vải thô, nhà dân chúng bình thường sẽ không may trang phục như vậy. Phần lớn phủ đệ gia đình có tiền mới mặc trường sam. Nếu nói hắn là nhà cao cửa rộng nào đó, nhưng chất vải quần áo trên người cũng không tốt lắm, hơn nữa màu sắc giặt nhiều đã bạc màu, hiển nhiên ngày thường chỉ có một bộ quần áo như vậy. 
Chẳng lẽ là kẻ tú tài nghèo rớt mồng tơi, bởi vì trong nhà không có tiền nên mới không thể cùng chung sống với cơ thể này? 
Lúc Loan Loan đang âm thầm YY* suy đoán, thì thấy nam tử bứt một cọng cỏ trên mặt đất bắt đầu đùa nghịch cá trong nước. Hắn ngồi bên bờ, con cá bơi xa cả ba thước, căn bản không cảm giác được có người ở bờ sông đùa với nó, mà cho dù có biết, những con cá này cũng đã tản ra xa xa. Nhìn lại nam tử này, vậy mà hắn lại mang bộ dáng trêu chọc bọn nó vô cùng vui vẻ. 
*YY: suy nghĩ tự sướng, ý chỉ ảo tưởng vô cùng. 
Loan Loan hồ nghi, đứng bên cạnh thật lâu cũng không thấy nam tử nói gì nữa. Nàng nhẹ nhàng di chuyển hai bước, bưng chậu lên vừa muốn đi, thì nam tử quay đầu qua nhìn. 
Loan Loan cười ha ha với hắn, nàng cho là mình biểu đạt thiện ý, đối phương có lẽ sẽ không ngăn cản nàng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586259/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.