Băng qua ngọn núi này lại đến một ngọn núi khác, dọc theo đường đi Loan Loan không phát hiện được bất kỳ loại rau dại nào. Nhưng hôm nay Bách Thủ thật cao hứng, hắn bắn được vài con thú, hai con gà rừng, một con chim lớn, sau đó lại săn được một con chồn sóc, sau khi nghỉ ngơi hắn lại săn được một con chồn chó. Hai loại động vật này đều là loại động vật cực kỳ nhanh nhạy, bình thường hiếm có cơ hội bắt được, không nghĩ tới hôm nay lại săn được tận hai con. 
Chồn sóc ngoài chợ cũng ít bán, nên giá cả bán chắc chắn cao hơn gà rừng. Mà loại đáng giá trong đám này là chồn chó, thịt nó không chỉ ngon, hơn nữa da lông còn có thể bán để may quần áo. Quan trọng là chồn chó ẩn nấp vào ban ngày, đêm mới ra, lúc này là ban ngày mà có thể săn được thì thật làm người ta vô cùng bất ngờ. 
Cho nên Bách Thủ đặc biệt cao hứng, hắn cho rằng hôm nay có vợ đi cùng nên vận khí mới tăng lên, vô cùng thoải mái đồng ý nuôi con thỏ kia. 
Loan Loan vốn có chút tiếc nuối, đi vài ngọn núi như vậy cũng không tìm được rau dại, về sau lúc nghỉ ngơi lại vô tình phát hiện được thứ khác khiến bản thân thật kinh hỉ (*). 
(*)kinh hỉ: kinh ngạc, vui mừng 
Cẩn thận xem xét một hồi, trong ánh mắt khó hiểu của Bách Thủ, Loan Loan cười to ba tiếng: ý trời mà, không tìm được rau dại, nhưng lại tìm được cây ớt dại a. 
Loại này thoạt nhìn hình dáng dài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586254/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.