Loan Loan bị gương mặt thống khổ của Bách Thủ làm cho mờ mịt, chỉ thấy Bách Thủ lấy ra từ trong lồng ngực một vật được bọc bởi lá sen đưa tới trước mặt nàng nói: “Đói bụng lắm sao, trước ăn cái này lấp bụng đã.” 
Loan Loan mở lá sen ra, hương thịt từ trong đó tỏa ra, wow… đúng là bánh bao. 
Thật lâu rồi nàng chưa có ăn bánh bao, nhất thời nước miếng ứa ra, cái bánh vẫn còn nóng, nàng liền hé miệng cắn một miếng. 
Ưhm … tuy không ngon bằng hiện đại nhưng hiện tại với nàng mà nói như vậy đã là rất tốt rồi. 
Từ khi tới đây mỗi ngày cũng chỉ có rau để ăn, tuy có gà rừng nhưng mùi vị do Bách Thủ làm ra thật không dám khen tặng, càng ăn càng không thấy vị gì. 
Nhìn Loan Loan ăn đến là vui vẻ, Bách Thủ cũng thấy dễ chịu một chút, hắn quay lưng mang gạo vào bếp. 
Loan Loan phát hiện Bách Thủ chỉ mua một cái bánh bao về, vậy hiện tại chắc hắn cũng đói bụng rồi, nàng cầm bánh bao, lập tức đi vào phòng bếp, thấy Bách Thủ đang vo gạo nấu cơm. Loan Loan đưa bánh bao đến trước mặt Bách Thủ nói: “Chàng cũng ăn chút đi.” 
Bách Thủ ngơ ngác, trong lòng bỗng thấy ấm áp dễ chịu, liền nói: “Nàng ăn đi, ta không ăn.” 
“Ăn chút đi, chàng không phải cũng chưa ăn sao?” 
Trong lòng Bách Thủ tựa như rót mật, như vậy hắn càng không thể tranh với nương tử, hắn kiên quyết đẩy bánh bao trở về nói:”Nàng ăn đi, ta không đói.” 
Loan Loan thấy vậy thì rất cảm động, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sac-nong-gia/1586246/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.