Trong một căn nhà trên tầng thượng sập sệ thuộc khu ổ chuột của thành phố Thượng Hải.
"Không có tiền? Được thôi, tôi cho cô một cơ hội."
Người đàn ông ăn mặc lịch lãm không giống dân đòi nợ đó vừa nói vừa vô cùng dễ chịu đưa một tấm hình ra: "Chỉ cần cô khiến cho anh ta ngủ với cô một đêm, cầm bằng chứng tới, tôi sẽ xóa hết nợ cho cha cô."
"Đây là một cuộc giao dịch có lời đúng không?"
Hắn nói, đuôi mắt hồ ly đầy xảo trá.
Châu Hàm biết mình đang ở thế yếu nhưng không hề sợ hãi, không nhận tấm hình, quật cường mím môi gằn từng tiếng: "Tôi không có nghĩa vụ phải trả tiền thay cho ông ta."
Người đàn ông kia cười, cười hớn hở là thế nhưng lại không hề phát ra một âm thanh, dáng vẻ kia quỷ dị đến mức khiến Châu Hàm kinh sợ trong lòng. Ngoài mặt cô vẫn không chịu lép vé mà trừng mắt nhìn hắn ta, cố tỏ ra bình tĩnh nói: "Nhưng tôi có thể làm điều anh nói."
"Ồ?"
Người đàn ông kia bỗng trở nên hứng thú, thân hình cao gầy có hơi quá lố hơn nghiêng về phía trước một chút, thú vị hỏi: "Cô muốn gì?"
Châu Hàm hít một hơi thật sâu rồi nói: "Tôi không cần mấy người xóa nợ cho ông ta, chỉ cần đừng để ông ta quấy rầy cuộc sống của tôi. Cho dù ném ông ta qua Châu Phi đào than cả đời đều tùy mấy người."
Người đàn ông kia nghe xong thì ánh mắt nhìn cô có chút đổi mới, miệng còn bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sa-vao-luoi/3748919/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.