Chuông báo thức mới vang lên, Thẩm Bạch liền tỉnh, thuận tay tắt chuông báo. Tuy nhiên vẫn còn là buồn ngủ mông lung, Thẩm Bạch xoa con mắt, làm cho mình có điểm thanh tỉnh hơn. Khang Ngôn còn đang ngủ rất an ổn, Thẩm Bạch chống tay nhìn người bên cạnh. Khuôn mặt nhỏ nhắn còn phấn nộn, liếm liếm môi, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng mà ấn lên.
Bất quá, tựa hồ Khang Ngôn vẫn ngủ vô cùng an ổn như trước, Thẩm Bạch liền nhẹ lén lút xuống giường, đi làm bữa sáng.
Nhớ tới tối hôm qua đem Khang Ngôn dụ dỗ đến trên giường, khóe miệng Thẩm Bạch liền hiện ra nụ cười giảo hoạt . Bất quá những chuyện này thì tự mình biết là tốt rồi, không cần phải đi khắp nơi ồn ào. Thế cho nên khi làm bữa sáng, Thẩm Bạch vẫn còn treo vẻ mặt tươi cười hạnh phúc .
Cuộc sống cùng Khang Ngôn ở chung lâu như vậy, Thẩm Bạch hoặc nhiều hoặc ít cũng học được một ít thứ. Cho nên, nhiều khi chuyện làm bữa sáng là hai người luân phiên làm. Thư kí nói cẩu kỷ ( vị thuốc đông y ) có tác dụng dưỡng mắt sáng – bổ huyết an thần, lại nghe Khang Ngôn kêu gần nhất con mắt luôn dễ dàng bị mỏi, hơn nữa cảm thấy tinh thần cũng không khá lắm, Thẩm Bạch liền nấu cháo cẩu kỷ. Bên trên mặt cháo có chút đo đỏ, nhìn cũng rất ngon mắt.
Thời điểm đi gọi Khang Ngôn rời giường ăn điểm tâm, Khang Ngôn dường như ngủ không muốn tỉnh, hữu khí vô lực nói cảm thấy thân thể rất nặng, hơn nữa cuống họng cũng lại đau.
Vuốt cái trán Khang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quy-vat-ngu-chi-luu-thang-dich-thinh-ha/209862/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.