Vốn trong bảy người cũng chỉ có ba vị là nam, an vị hết lần này tới lần khác, Thẩm Bạch cố ý kéo Khang Ngôn ngồi ở bên cạnh mình, Hàn Đống đương nhiên là ngồi cùng bạn gái của mình – Lý Tuệ, bàn ăn thật dài lại giống như bị chia thành hai thế giới, hiển nhiên còn lại ba cô gái vô tội bị biến thành cái nền hoa lệ, đại khái dù ai lấy đao cắt bàn ăn thành một nửa thì Thẩm Bạch cũng vô cùng đồng ý .
Người đề xướng câu chuyện hầu như là Thẩm Bạch. Dù sao Thẩm Bạch là người chủ trì, cũng không thể thiếu cấp bậc lễ nghĩa nên có, nói về một số chuyên gia của Nhật Bản mà mình tìm hiểu sơ qua.
Cho dù mọi người vừa ăn vừa nói cười, Khang Ngôn vẫn có chút câu nệ. Ngồi ở bên người Thẩm Bạch, cười đến ung dung như thế, khi tự mình gắp đồ ăn, Khang Ngôn đều cảm thấy không tiện, sợ tâm tư nho nhỏ của mình bị xem thấu.
Một bàn ăn như thế, chỉ sợ không đơn giản chỉ ngồi động đũa. Mới ăn vài miếng, Lăng Tả liền hỏi về tình trạng hôn nhân của Thẩm Bạch, cũng trúng tâm ý của Tổ Hiểu và Khả Khả.
“Cái gì, đối tượng kết giao cũng không có!”
Có lẽ ở trong suy nghĩ của Khả Khả , tướng mạo Thẩm Bạch rất soái ( đẹp trai),khí chất trầm ổn, công việc đương nhiên không cần bàn, trước mắt lại độc thân, chỉ sợ tương lai không phải là cái gì hôn nhân chính trị gia tộc thì là do hắn yêu cầu quá cao.
“Tôi nha, một mực muốn tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quy-vat-ngu-chi-luu-thang-dich-thinh-ha/209857/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.