Khi thời tiết đang từ xuân chuyển hạ, ngoài ý muốn có được hành trình ba ngày bốn đêm ởHokkaido, tựa hồ cũng rất không tồi, ít nhất với Khang Ngôn là vậy.
Chọn một vị trí gần cửa sổ, gọi một ly Moka, chậm rãi quấy lên, cúi đầu nhìn chằm chằm vào cái xoáy nhỏ trong cốc.
Tiếng hát thanh u của Trung Hiếu Giới vang lên trong tiệm, Khang Ngôn rất thích giọng ca như thế, nhắm mắt lại tinh tế nghe.
Đích xác cảm thấy hơi mệt chút, Khang Ngôn gối lên cánh tay tựa ở trên mặt bàn.
Máy bay hạ cánh rồi ngồi xe đến khách sạn, sau đó như là đả kê huyết, một mình đi dạo cả buổi chiều, rốt cục cảm thấy mỏi mệt, muốn nghỉ ngơi một hồi.
Cảm thấy thực thích ý, tiếng hát của Trung Hiếu Giới nhẹ nhàng chậm chạp, cà phê thuần hương, Khang Ngôn kháng nghị không được sự hấp dẫn của giấc ngủ, càng ngày càng ngẩn ngơ.
Bất quá lúc nhắm mắt lại cũng không phải đều là hình ảnh tốt đẹp, Khang Ngôn cảm giác thấy thân thể của mình tựa hồ càng lúc càng rơi xuống, trước mắt là một mảng đen kịt, thì Khang Ngôn bị làm tỉnh lại.
Quay lại thế giới hiện thực, đặc biệt yên tĩnh, Khang Ngôn có chút mơ màng, cố gắng nhớ lại mộng cảnh, tầm mắt miết đến cái bàn đối diện, người đàn ông kia đang nhìn mình sao, Khang Ngôn tự hỏi.
Gặp phải tình huống như vậy, hẳn là nên lập tức né tránh ánh mắt của đối phương mới đúng, Khang Ngôn lại quên ý muốn né tránh con mắt tràn ngập hấp dẫn kia .
Sau đó, Khang Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quy-vat-ngu-chi-luu-thang-dich-thinh-ha/209854/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.