Trong Hoàng cung Tây Quốc, nam nhân hồng y nửa nằm trên ghế dựa, đôi mắt hoa đào khép hờ che đậy bi thương. Khuôn mặt của hắn chỉ nên được ví là khuynh thành, nữ nhân còn cúi đầu ghen tị. Hắn trầm thấp mở miệng " Không phải chuyện ta giao ngươi đã nói hoàng thành rồi sao? Vì thế nào Bạc Khinh Nhiễm còn đón được Vương Phi"
Quang cúi đầu cắn môi, rõ ràng chính hắn đã ra tay giết Phượng Ngữ Lan, không lí nào nàng còn sống mà gả đến Nhiếp Chính Vương phủ.
Mạc Ly Hiên lại mở miệng " Ta đã cho Nam Quốc cơ hội kéo dài mạng sống của nàng, nhưng bọn hắn khước từ, một người từng mắng chửi nữ nhân của trẫm, sẽ yên ổn sống yên sao"
Quang run lên, Diêm La Vương tàn bạo khát máu khắp giang hồ ai cũng biết, đến cả hắn quen thuộc cũng cảm thấy run sợ. Hắn vội ôm quyền " Chủ nhân trách tội, thuộc hạ không thực hiện được chức trách. Thuộc hạ sẽ..."
" Ngươi sẽ đi giết Phượng Ngữ Lan ngay bây giờ? " Hắn cắt ngang, cười nhẹ. Đôi mắt hoa đào mở ra, bên trong ưu thương như luôn vương vấn. " Ngươi nghĩ có khả năng? Bạc Khinh Nhiễm không hiểu vì lí do gì lại động phòng cùng nàng, với võ công của ngươi sẽ thắng được hắn?"
Hắn cũng rất bất ngờ, Bạc Khinh Nhiễm cuồng vọng lại hứng thú với Phượng Ngữ Lan. Đúng thật là kì lạ. Hắn rốt cuộc muốn làm gì. Cho dù có được che chở, Phượng Ngữ Lan nhất quyết phải chết rồi, không những thế tất cả người từng làm tổn thương Hân Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quoc-tranh-phi/1518532/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.